Mấy người cả kinh, làm như vậy là chết chắc, Tư Không Vô Úy trợn mắt nói:
- Tiểu tử, nơi đây bàn về tu vi bàn về tuổi tác cũng không tới phiên ngươi sính anh hùng, muốn đi thì cùng đi!
Cùng đi? Miêu Nghị hỏi ngược lại:
- Cổ Tam Chính, ba con Bích Giáp Truy Phong Thú có thể tránh được Phiên Vân Phúc Vũ Thú Bạch Tử Lương truy tung không?
- Không thể!
Cổ Tam Chính cắn răng nói:
- Thật sự không được, ba con Bích Giáp Truy Phong Thú có thể tách ra chạy, trốn được người nào hay người đó…
- Vậy còn không bằng để một mình ta tách ra chạy!
Miêu Nghị nói:
- Các ngươi thiếu đi ta không quan trọng, ta đi chung với các ngươi cũng không giúp được gì. Nhưng nếu như mấy người các ngươi tách ra, một khi Bạch Tử Lương giết được một lộ, hai lộ còn lại không có đủ bảo vật liên thủ chống giữ cục diện, đến lúc đó ngay cả năng lực chống đỡ cũng không có.
Đàm Lạc trầm giọng nói:
- Vậy cứ tiếp tục dẫn bọn họ chạy như vậy đi, dù sao chỉ một mình Bạch Tử Lương có thể theo kịp chúng ta, một mình y cũng không dám đến gần chúng ta.
- Ngươi đây là dối mình gạt người, nếu còn tiếp tục chạy trên đảo như vậy nữa, cước lực của vật cỡi chúng ta không bằng vật cỡi của y, y sẽ chiếm ưu thế. Đến lúc đó y có thể từ từ thu thập chúng ta, sẽ không ai chạy thoát.
Miêu Nghị lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413551/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.