Hai người nghe vậy thất kinh, ngay cả Thích Tú Hồng cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Vì cướp những bảo vật này đã chết không ít người, Triệu Linh Đồ, sư huynh đệ Lỗ Tư Bình, ngay cả Vương Việt Thiên cũng vì thế mà chết oan chết uổng. Hôm nay Miêu Nghị lại chủ động lấy bảo vật ra tặng người, có thể tưởng tượng được ba người giật mình tới mức nào.
Tư Không Vô Úy thử hỏi:
- Thật sự cho hai chúng ta ư?
Miêu Nghị gật đầu một cái xác nhận, Triệu Phi hồ nghi hỏi:
- Tại sao ngươi lại cho chúng ta?
Bấy nhiêu đó còn chưa đủ để nói rõ vấn đề sao?
Miêu Nghị phất tay chỉ về phía thi thể Vương Việt Thiên, trầm giọng nói:
- Bởi vì ta không muốn lại nhìn thấy chuyện như vậy xảy ra nữa, đồng thời cũng là vì tự vệ. Cho dù là Huyền Âm Bảo Kính rơi vào tay các ngươi, các ngươi cũng không dùng được, ở Tây Tinh hải này dù các ngươi cướp được vào tay cũng là phế liệu, cũng chỉ có sống rời đi Tinh Tú Hải mới có thể đổi ít đồ. Ta không muốn nhìn thấy mấy người chúng ta lại hao tổn nữa, nếu còn tiếp tục chém giết lẫn nhau như vậy, không ai trong chúng ta có thể sống sót rời khỏi Tinh Tú Hải.
- Nếu như có người thật sự hiềm một món bảo vật quá ít, dù sao các ngươi cũng không dùng được Huyền Âm Bảo Kính của ta, không cần thiết liều mạng với ta, nói không chừng còn liên lụy tới tính mạng của chính các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413431/chuong-359-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.