Sau khi chỉnh đốn nhân mã, tình huống rối loạn trở nên trật tự hơn nhiều.
Mấy vị đầu lĩnh cầm bản đồ Tây Tinh hải chụm đầu vào giữa gió tuyết Tây Tinh hải, thương nghị một địa điểm ẩn thân. Sau đó Miêu Nghị lệnh cho Tư Không Vô Úy dẫn dắt một tiểu đội vệ đội chấp pháp đi trước dò đường, sau đó hơn ngàn nhân mã ầm ầm chạy đi, vượt qua núi tuyết…
Giữa tinh không mênh mông, trong biển cả bao la, Tây Tú Tinh cung vẫn thâm trầm như cũ.
Hắc Vân đứng trước tinh bàn cười khành khạch quái dị nói:
- Đường Quân, nhân mã Thìn lộ các ngươi thú vị thật, nhanh như vậy lại chết thêm mấy trăm, hai ngàn nhân mã đã còn lại chỉ chừng bảy trăm, số còn lại suy đoán không cần chờ đến nhân mã của Quỷ Quốc ta động thủ đã chết sạch. Như vậy cũng tốt, tránh cho tổn thương hòa khí.
Sắc mặt Đường Quân nhìn chằm chằm tinh bàn cũng khó coi, bất quá lại không mặn không lạt đáp lại:
- Lớn lối mà không biết thẹn, kẻ không ra người không ra quỷ còn có thể sinh ra con trai, thật là ly kỳ, ngươi xác nhận đó là con trai ngươi sao? Vì sao ta nghe nói không quan hệ gì với ngươi?
- Ngươi nói gì?
Hắc Vân nhất thời hú lên quái dị, hai mắt toát ra lục quang, toàn thiên điện lập tức quỷ khí âm trầm, đôi trăn khổng lồ đang quấn trên cột lập tức thè lưỡi nhìn lại.
Vân Quảng nhất thời vui vẻ, miệng lưỡi tên Đường Quân này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413375/chuong-343-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.