Hắn quay người vào trong nhà mở ra cửa sổ ba mặt, hưởng thụ gió biển mát rượi, ném một viên Nguyện Lực Châu vào trong miệng, khoanh chân trên giường tiếp tục tu luyện.
Mặt trời đã lặn, trăng sáng mọc trên bầu trời đầy sao xuất hiện ở ngoài cửa sổ. Trên biển trăng sáng, cảnh đêm như mộng, ánh trăng chiếu vào trên mặt của Miêu Nghị, đáng tiếc người khoanh chân tu luyện trên giường không lòng dạ nào thưởng thức cảnh đẹp phía ngoài, uổng phí ở trong một gian phòng hảo hạng.
Sáng hôm sau Miêu Nghị lại chạy khắp các thuyền một lượt, tìm các quản sự thu lấy tin tức mà bọn họ đã thu thập, lại hỏi thăm trên thuyền có chuyện gì không.
Trở lại trên thuyền Nguyệt hành cung, lại tìm Ô Mộng Lan tấu báo các thuyền hết thảy bình thường. Nhưng ngọc điệp tin tức của các thuyền nộp lên, Miêu Nghị lại giấu giếm cho riêng mình, không có nộp lên cho Ô Mộng Lan.
Hiển nhiên Ô Mộng Lan cũng sẽ không giữ hắn lại nói chuyện phiếm, Miêu Nghị trở lại gian phòng của mình, liếc nhìn bọn Tô Kính Công vẫn còn đang phơi mình dưới ánh mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, sau đó nhanh chóng khóa trái toàn bộ cửa sổ lại.
Hắn lấy một đĩa trái cây ướp lạnh đặt trên bàn trà, nhàn nhã ngồi xuống, lấy một miếng ngọc điệp ra tra xét. Trong ngọc điệp là tin tức của thành viên trên thuyền này, hắn vừa ăn trái cây vừa xem.
Lần này đi Tinh Tú Hải, Miêu Nghị tự nhận không có nắm chắc trở thành một trăm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413325/chuong-330-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.