Miêu Nghị xoay người đi sang bên, mở một cái rương lớn đúc từ một khối hàn ngọc ra, bên trong chứa băng ướp lạnh đủ các loại hoa quả màu sắc sặc sỡ, đã được gọt vỏ bỏ hạt, phân loại ngăn nắp chỉnh tề. Đây chính là đãi ngộ đặc thù Đông Lai động chủ Giang Vân Lộ đã chuẩn bị cho hắn từ trước, ngay cả phòng của Ô Mộng Lan cũng không có, mười chiếc thuyền chỉ có mình hắn được hưởng.
Hắn cầm một cái đĩa ngọc đựng đào, đi ra ban công hóng gió biển chậm rãi ăn, ánh mắt đảo tròn quỷ quyệt, không biết đang suy nghĩ những gì.
Sau nửa canh giờ, Miêu Nghị chợt nhảy lên tầng cao nhất, gió biển gào thét thổi y phục hắn bay lất phất, đi thẳng tới gian phòng lẻ loi ở giữa, cung kính lên tiếng gọi:
- Mạnh tỷ.
- Chuyện gì?
Thanh âm Ô Mộng Lan nhàn nhạt từ trong phòng truyền ra.
- Tiểu đệ có chuyện muốn báo.
- Vào đi.
Miêu Nghị nhẹ nhàng đẩy cửa mà vào, phòng khách không có ai, đi tới cửa phòng ngủ thò đầu vào nhìn, chỉ thấy Ô Mộng Lan đang khoanh chân nhắm mắt ngồi trên giường.
Miêu Nghị vừa muốn đưa chân đi vào, Ô Mộng Lan lên tiếng nói:
- Có chuyện gì cứ ở bên ngoài nói.
Chân Miêu Nghị vừa định bước vào vội rụt trở lại, cười nói:
- Mạnh tỷ, là như vầy, đệ tử Kiếm Ly cung, Ngọc Nữ tông và Ngự Thú môn ngưỡng mộ phương dung Mạnh tỷ, muốn đến bái kiến Mạnh tỷ.
- Tình huống thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413314/chuong-326-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.