Thật ra thì ban công này vốn là lối đi của hai căn phòng cuối, là dành cho mọi người dùng chung. Nhưng sau khi biết Miêu Nghị sẽ tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, động chủ Đông Lai động Giang Vân Lộ tạm thời tổ chức thợ mộc đóng lại, đả thông hai gian phòng thành một gian, tiến hành sửa đổi, khiến cho ban công chung trở thành của riêng Miêu Nghị.
Cũng không cần phải nhốt Hắc Thán ở chuồng nữa, nếu không sẽ không hợp với thân phận quản sự tạm thời của Miêu Nghị, nó cũng nhảy thẳng từ bên dưới lên ban công.
Sau đó Hắc Thán nằm dài trên đó, vẫy đuôi lim dim ra vẻ vô cùng thoải mái.
Miêu Nghị đẩy cửa trên ban công ra, vào bên trong phòng được bố trí rộng rãi thoải mái.
Không phải là lần đầu tiên hắn đi tới Tinh Tú Hải này, nhắc một cái ghế để trên ban công, ngồi nhìn cự thuyền cưỡi gió lướt sóng, miệng lẩm bẩm một mình:
- Tinh Tú Hải Kham Loạn hội...
Rất nhiều năm trước, lúc Lục Thánh mới vừa phân chia địa bàn rõ ràng, phía dưới vẫn không tránh được có điều xung đột, khi thì thủ hạ của người này đánh cướp, khi thì thủ hạ của người kia đánh cướp. Kết quả nhiều lần suýt chút nữa làm lớn chuyện, khiến cho mọi người cũng không được tự nhiên, cũng làm tổn hại tới ích lợi của Lục Thánh.
Sau đó Phật Thánh Tàng Lôi vì an ninh của chúng sinh thiên hạ, đề nghị phân ra một địa phương cách xa trần thế để cho tu sĩ sáu nước giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413311/chuong-325-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.