- Được rồi! Coi như lão độc!
Miêu Nghị thở dài một tiếng xoay người rời đi, vừa đi vừa lắc đầu nói:
- Trở về ta sẽ nói với Thiên nhi và Tuyết nhi, nghĩa phụ các nàng rất mong cho ta chết, rất mong các nàng làm quả phụ. Có câu đau dài không bằng đau ngắn, ta cũng không muốn liên lụy các nàng, sẽ đi ngay bây giờ nói chuyện rõ ràng cùng các nàng, bảo các nàng tìm mối lương duyên khác. Chỉ sợ các nàng đau lòng khóc lóc, tiền bối ngài nhớ giúp ta khuyên nhủ các nàng, ôi…
Vừa nghĩ tới hai nữ nhi xinh đẹp mỗi lần mình gặp rất vui vẻ đột nhiên đau lòng khóc lóc, cơ mặt Yêu Nhược Tiên giật giật, gần như phát điên. Lão phát hiện ra mình thật sự là bị tiểu tử này nắm đúng điểm yếu, kích động suýt chút nữa hộc máu tươi, giận quát một tiếng:
- Đứng lại cho ta!
Miêu Nghị dừng bước xoay người, lộ vẻ ‘thâm tình’ nói:
- Tiền bối còn có điều gì căn dặn?
Yêu Nhược Tiên suýt chút nữa lệ rơi đầy mặt ngửa cổ rít lên:
- Hai tên nha đầu kém cỏi, kém cỏi!
Lão không nói thêm gì nữa, cho dù là khóc lóc kẻ khổ sở cũng là mình, Yêu Nhược Tiên mạnh mẽ quay đầu đi tới một trước đống da yêu thú.
- Nhớ! Luyện chế phù triện không phải là loại da nào cũng có thể dùng được, cần loại da có lỗ chân lông có thể hấp thu và phóng xuất năng lượng, da hải thú không thể dùng được.
Lão cầm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413253/chuong-310-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.