- Bây giờ các nàng đã là nữ nhân của ta.
- Vậy thì đã sao? Ngươi yên tâm đi, nếu ngươi chết, chắc chắn ta sẽ tìm giúp các nàng bạn lữ song tu tốt hơn ngươi, để an ủi linh hồn ngươi.
Miêu Nghị không thèm để ý, khoát tay nói:
- Ta không phải có ý này, ta quan tâm tới an toàn của hai nàng còn hơn lão. Hai người bọn họ là cô nhi, từ nhỏ bị đưa vào Từ Nguyện phủ, sau lại bị chọn lựa ra đặc biệt dạy dỗ, cuối cùng mới đưa đến bên cạnh ta... Ý của ta là các nàng không có chỗ dựa nào, cho nên muốn để cho hai người bọn họ bái lão làm nghĩa phụ.
Ặc... Trong nháy mắt Yêu Nhược Tiên kích động, bất quá rất nhanh lại thốt nhiên giận dữ, liên tục cười lạnh nói:
- Vì muốn ta luyện chế pháp bảo giúp ngươi, tiểu tử ngươi chuyện gì cũng dám làm, quả thật là không bằng súc sinh, nói cho cùng ngươi cũng chỉ muốn lợi dụng hai người bọn họ, uổng cho bọn chúng một lòng một dạ với ngươi.
- Cho dù là tiền bối luyện chế pháp bảo giúp ta, ta cũng không dám bảo đảm ta có thể còn sống trở về.
Ánh mắt Miêu Nghị kiên định nhìn lão, dáng vẻ không hề lay chuyển nói:
- Để cho hai người bọn họ nhận tiền bối làm nghĩa phụ là muốn nói với tiền bối, nếu như ta không thể còn sống trở về, xin tiền bối mang các nàng đi, lấy thân phận một phụ thân bảo vệ tốt cho các nàng. Trong những năm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413243/chuong-307-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.