Lão không giải quyết được chuyện của một động, ai dám tin tưởng lão có thể làm được chuyện của một sơn?
- Thuộc hạ nguyện theo hầu hạ bên cạnh sơn chủ.
Diêm Tu tỏ rõ tâm ý lần nữa.
- Được rồi!
Miêu Nghị gật đầu một cái, cũng sẽ không bạc đãi lão, thế nhưng bằng tu vi Diêm Tu, Trấn Hải sơn không có chức vị thích hợp với lão, suy nghĩ một chút nói:
- Lão nhận chức tổng quản ở phủ sơn chủ đi.
- Tạ sơn chủ thành toàn.
Diêm Tu cảm tạ trở về vị trí cũ.
Đây không phải là chức vị chính thức gì, bất quá không ai dám xem thường, bọn Điền Thanh Phong nhìn nhau. Đây là sơn chủ xem Diêm Tu như tâm phúc thiếp thân, sau này mọi người phải tạo quan hệ tốt với lão.
- Hồ Đồng Tri, Nhâm Cùng, Vương Ngọc Lang, Dương Thụ Thiên, Trương Hồi Tín, Giang Vân Lộ, Phương Nhân Nghĩa, Đường Thanh, Thường Siêu Quần, Lương Đức.
Miêu Nghị nhất nhất điểm danh mười tên đệ tử Lam Ngọc môn tu vi Thanh Liên nhất phẩm.
Mười người nhất nhất đứng ra nghe lệnh.
Ánh mắt Miêu Nghị quét qua mười người, lạnh nhạt nói:
- Vị trí động chủ không phải nói làm là có thể làm, ta cũng không thể nào bổ nhiệm mười động chủ cho các ngươi được, như vậy sẽ không công bình đối với người cũ trước đây của Trấn Hải sơn. Nếu thế lực sau lưng bọn họ phản ứng tập thể đến phủ chủ, ta cũng không gánh vác được. Cho nên lát nữa ta muốn cử hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413203/chuong-297-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.