Không thể thứ gì cũng đưa tới trước mặt Dương Khánh, tự nhiên phải kiểm tra trước một chút, vạn nhất có nguy hiểm gì đó thì sao…
Thanh Cúc mở ra nhìn, quả nhiên trong hộp đựng một cái đầu người, là đầu của ai rất dễ phân biệt, đồ đặt ở trong nhẫn trữ vật không dễ dàng biến chất hư hại được.
Thanh Cúc khẽ thi pháp, đầu trong hộp bay lên, sau đó đưa mắt nhìn Dương Khánh. Không phải là đầu Hùng Khiếu còn có thể là của ai, mọi người tại chỗ đều không xa lạ gì đối với Hùng Khiếu.
Dương Khánh từ từ đứng lên, nheo mắt nhìn chằm chằm nhìn một hồi, sau khi xác nhận không thể nghi ngờ nhắm mắt gật đầu một cái, Thanh Cúc lại thu hồi đầu vào trong hộp.
- Sớm biết có hôm nay, sao trước đây còn làm như vậy…
Dương Khánh buông tiếng thở dài, cũng không biết lời này là nói cho ai, trong giọng nói có thể nghe được nỗi bất đắc dĩ, không giống như là làm giả. Dù sao Hùng Khiếu cũng đi theo y nhiều năm, nói không có cảm xúc là không thể nào.
Mở mắt nhìn về phía Miêu Nghị, trong mắt Dương Khánh lóe lên vẻ ngạc nhiên, y tưởng rằng Miêu Nghị còn đang chỉnh đốn Trấn Hải sơn, bất kể người nào nhậm chức chuyện đầu tiên chắc chắn cũng là chuyện này. Không ngờ rằng chỉ mới vài ngày, Miêu Nghị đã nhanh chóng lấy được đầu Hùng Khiếu mang tới, tốc độ này... Y bèn hỏi:
- Ngươi làm thế nào mà đắc thủ dễ dàng mau chóng như thế?
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413198/chuong-296-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.