Đồng thời âm thầm truyền âm, bảo thị nữ điều động nhân mã trong động tới để phòng bị.
Vốn y còn muốn lệnh cho thị nữ mời cả Hồng Miên tới, nhưng Hồng Miên đã nói không đến, nếu báo cho Hồng Miên mình lo lắng, vạn nhất không có chuyện gì chắc hẳn sẽ bị Hồng Miên coi thường, sợ là danh tiếng nhát gan sợ chuyện sẽ truyền tới tai Tần Vi Vi rất nhanh, cho nên mới nhịn không nói.
Một tên thị nữ ứng tiếng nhanh chóng rời đi.
Mấy người dọc theo đường núi không bao xa, tên thị nữ kia trở lại, sau lưng có tám người đi theo cùng.
Miêu Nghị chẳng qua là quay đầu lại liếc nhìn, tiếp tục đi cùng Công Tôn Vũ vừa nói vừa cười.
Đi xuyên qua phong cảnh núi rừng thanh tú xinh đẹp, Miêu Nghị vốn định đi xa một chút, nhưng Công Tôn Vũ không muốn đi xa. Nhất là thấy Miêu Nghị muốn đi xa một chút, y càng không muốn rời khỏi Trường Thanh động quá xa, chỉ nói nơi xa không có phong cảnh gì đẹp mắt, nên cứ dẫn Miêu Nghị đi vòng vèo xung quanh Trường Thanh động.
Ý đồ của cả hai người đều có liên quan tới Hồng Miên, một kẻ không muốn để cho Hồng Miên nghe được động tĩnh mình làm chuyện xấu, người kia lại sợ quá xa Hồng Miên không nghe được.
Miêu Nghị đi dọc đường thỉnh thoảng tán dương cảnh sắc xung quanh xinh đẹp, tới lúc mặt trời lên cao, mọi người tới dưới bóng một cây cổ thụ ngồi xuống, dưới tàng cây có bày sẵn bàn đá đơn giản.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413120/chuong-273-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.