Bất kể nàng là thật hay giả, trước hết giải quyết xong chuyện của mình rồi hãy nói, Miêu Nghị hỏi:
- Sơn chủ thật sự xem ta là bằng hữu ư?
Tần Vi Vi vô cùng khẳng định gật đầu nói:
- Ta từ nhỏ lớn lên ở bên người nghĩa phụ, chỉ quen biết với thủ hạ của người, từ trước tới nay chưa từng có bằng hữu. Ngươi là bằng hữu đầu tiên mà ta kết giao, ta rất quý trọng!
Miêu Nghị lại hỏi:
- Nếu sơn chủ thật sự xem ta là bằng hữu, vậy có thể giúp ta một chuyện nhỏ được chăng?
- Nếu ngươi còn tiếp tục gọi ta là sơn chủ, vậy ta phải giải quyết theo công sự. Nếu gọi ta là bằng hữu, vậy chúng ta có thể lấy quan hệ bằng hữu thảo luận thử xem là chuyện gì.
Mỹ nhân nở một nụ cười trêu chọc, vô cùng hiếm thấy.
Miêu Nghị hiểu, chỉ có thể cười khan nói:
- Tần Vi Vi, giúp ta một chuyện có được hay không?
Tần Vi Vi lập tức cảm thấy vui vẻ hơn, hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Miêu Nghị lấy ra một phần ngọc điệp, đẩy tới trước mặt nàng:
- Lúc Quy Nghĩa sơn đánh lén Đông Lai động ta, ta mất ba thủ hạ. Lúc ấy nàng còn hay làm khó ta, ta muốn bổ sung nhân thủ chắc chắn nàng cũng sẽ không đồng ý. Hôm nay chúng ta đã là bằng hữu, ta muốn bổ sung thêm một nhân thủ, nàng có thể giúp ta giải quyết chuyện này chăng?
- Ta thường gây khó khăn cho ngươi sao, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413112/chuong-270-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.