Lại Vũ Hàm vừa mới nói xong, liền thấy Miêu Nghị vỗ tay vịn quát:
- Vậy các ngươi sợ cái gì?
Mọi người im lặng không nói, nghĩ thầm cũng không phải là ai cũng giống như ngươi vậy, có quan hệ trực tiếp tới tận phủ chủ, mấy ai dám gây chuyện ở Trấn Hải sơn?!
Miêu Nghị lạnh lùng nhìn quanh một vòng, không chỉ trích Diêm Tu, hắn vẫn phải giúp duy trì uy tín cho lão, bất quá chỉ cười lạnh nói:
- Hai phủ có ai mà không biết Đông Lai động là ta làm chủ, đúng là đồ chó! Y cho rằng có quan hệ đặc biệt với sơn chủ, ta sẽ không dám động tới y sao?! Một động chủ cũng dám ức hiếp Đông Lai động ta, thật là to gan lớn mật! Công Tôn Vũ kia có thể tát vào mặt ta từ khi nào vậy, khinh thường ta nuôi nhiều thủ hạ như vậy lại không có bản lãnh gì sao?! Hôm nào ta kéo nhân mã Đông Lai động đến Trường Thanh động đi dạo một vòng, để xem Công Tôn Vũ kia có dám đánh rắm hay không. Há đâu có lý như vậy, thật là ép người quá đáng!
Hắn lấy ra một miếng ngọc điệp nhanh chóng viết vài dòng, sau đó ném cho Diêm Tu ra lệnh:
- Lập tức phái người đưa đến Trường Thanh động, giao tận tay cho Công Tôn Vũ, cứ nói bản mã thừa mới làm việc bên ngoài trở về, rất nhung nhớ Công Tôn Vũ y, cố ý chuẩn bị một buổi tiệc, mời y tới Đông Lai động dự tiệc.
- Dạ!
Diêm Tu cũng chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413100/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.