- Được rồi.
Tiếu Tiếu nằm nghiêng ở trên giường giả vờ ngủ say chợt lên tiếng xen vào:
- Giết thì giết, bọn họ đã không có chứng cớ, không có chứng cớ chính là không có giết. Dù sao Miêu Nghị cũng là huynh đệ kết nghĩa của ngươi, cần gì làm khó hắn bất cận nhân tình như thế.
Nàng vừa mở miệng, Hoắc Lăng Tiêu lập tức im lặng ngậm miệng, biết cho dù xảy ra chuyện cũng sẽ có người đứng ra gánh vác.
La Song Phi bên cạnh đang hí hoáy thu lại nắm kim tinh trên bàn lúc nãy ném ra thưởng cho Tiếu Tiếu. Y biết mình đã bị đùa giỡn, khen thưởng vừa rồi chỉ là trò cười, tự nhiên phải thu về.
Dáng vẻ y lại không hề tỏ ra kinh ngạc hay sợ sệt, đúng là kỳ quái.
Mặc dù Tiếu Tiếu nằm trên giường nhắm mắt lại, nhưng tựa hồ nhất cử nhất động trong thuyền cũng được nàng nắm trong lòng bàn tay, nhắm mắt hỏi:
- Không phải là ngươi đã thưởng cho ta sao, vì sao lại thu về?
- Nàng sao thể coi trọng chút tiền lẻ này, thưởng nàng là vũ nhục nàng, ta cũng không dám, dĩ nhiên phải thu về.
La Song Phi thu hồi tiền thưởng từ từ tiến tới gần giường, ra vẻ tò mò hỏi:
- Rốt cục nàng là ai?
Tiếu Tiếu khẽ mỉm cười, đưa tay vỗ vỗ giường, ra hiệu cho y ngồi xuống.
La Song Phi ghé mông vào ngồi xuống mép giường, Tiếu Tiếu chợt ghé đầu nằm lên đùi y, mắt vẫn nhắm nghiền như đang ngủ, đáp lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413087/chuong-263-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.