Công Tôn Vũ mơ hồ có chút hối hận, dường như kể từ sau khi Miêu Nghị bị giáng xuống làm mã thừa, nghe nói hơn mười năm cũng chỉ gặp mặt Tần Vi Vi một lần, mình chưa làm rõ ràng tình huống, tại sao luôn luôn tỉnh táo lại đột nhiên mất khống chế như vậy...
Đô thành Thìn lộ, Ngọc Đô phong, bọn Miêu Nghị bên trong biệt viện đều ra hết ngoài sân ngẩng đầu nhìn trời, mười mấy đạo lưu quang vù vù bay từ chân trời tới, nhanh chóng đáp xuống đỉnh Ngọc Đô phong.
Hôm nay chính là ngày các lộ cung chủ chạy tới đô thành nộp lên thu hoạch hàng năm, các lộ cung chủ dẫn theo các lộ động chủ dưới quyền hộ tống chạy tới. Tình cảnh hoành tráng phi hành trên không mà đến có thể nói vô cùng náo nhiệt, tu vi thấp nhất cũng là cao thủ cảnh giới Hồng Liên.
Hôm nay cũng là Tết, toàn bộ đô thành đều giăng đèn kết hoa, không trung lại có mười mấy đạo lưu quang từ một hướng khác bay tới, khiến cho dân chúng cùng các tu sĩ trong thành ngẩng đầu ngắm nhìn xôn xao kinh ngạc.
Ngay cả bọn Miêu Nghị ở trên núi cũng có thể mơ hồ nghe được động tĩnh dưới chân núi, thế nhưng tu vi bọn họ không đủ, tốc độ ngự không phi hành của người ta lại nhanh, không thể nào thấy được dung mạo của cung chủ điện chủ thế nào.
Bọn Miêu Nghị ngửa đầu ngắm nhìn cũng bùi ngùi cảm khái không dứt, không biết đến lúc nào tu vi mình mới có thể đạt tới cảnh giới tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413079/chuong-261-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.