Ô Mộng Lan đem trả Nghịch Lân thương cầm trong tay lại cho Miêu Nghị, nàng còn coi thường chỉ là một món pháp bảo nhất phẩm, hỏi ngược lại:
- Thiếu chút nữa trở thành chưởng môn kế nhiệm đời sau của Linh Lung tông, ngươi nói có danh tiếng hay không?
- Linh Lung tông là môn phái gì vậy?
Miêu Nghị ngơ ngác hỏi.
Hoắc Lăng Tiêu không nhịn được buồn cười nói:
- Hiền đệ lại không biết đệ nhất đại phái luyện bảo thiên hạ Linh Lung tông ư, nhặt được bảo bối chỉ biết dùng mà thôi sao, ha ha…
- Đệ nhất đại phái luyện bảo thiên hạ?
Miêu Nghị ngạc nhiên nói:
- Ở đâu vậy?
Thiên nhi và Tuyết nhi cũng ngơ ngác nhìn nhau.
Hoắc Lăng Tiêu nói:
- Không có ở Tiên Quốc, ở Vô Lượng quốc của Đạo Thánh Phong Bắc Trần, Tiên Thánh Mục Phàm Quân từng chiêu mộ qua, muốn chiêu mộ Linh Lung tông về Tiên Quốc, thế nhưng không thành.
Ô Mộng Lan vuốt cằm nói:
- Há chỉ là Tiên Thánh chiêu mộ qua, Lục Thánh ai mà chưa chiêu mộ qua, sở dĩ Phong Bắc Trần bảo vệ Linh Lung tông chỉ vì chưởng môn Linh Lung tông cưới đệ tử Phong Bắc Trần, có mối quan hệ này, người ngoài không thể nào chia rẽ được.
Miêu Nghị sợ hãi than thầm trong bụng, chỉ sợ chưa chắc tu vi hai người này bằng mình, nhưng tầm nhìn và kiến thức lại không phải là mình có thể so sánh, lúc này nâng chén kính hai người một chén.
Sau khi hắn để chén rượu xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412979/chuong-234-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.