Thiên nhi biết hắn đang nói đùa, cũng lập tức làm bộ cầu xin tha thứ:
- Không dám lừa gạt ngài, nô tỳ nói thật.
Miêu Nghị vuốt ve má nàng sau đó buông tay ra, lắc lắc đầu:
- Các ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi, hai mỹ nhân tuyệt sắc bên cạnh ta, làm sao ta lại không động lòng cho được. Bất quá ta có tâm sự khác, đợi sau khi ta hoàn thành tâm sự này…
Hắn lại giơ tay kia ra nâng cằm Tuyết nhi:
- Các ngươi vốn chính là người của ta, là thịt bày ra sẵn trước mặt ta, bất cứ lúc nào cũng có thể ăn, Tuyết nhi ngươi nói có đúng hay không?
Lúc ba người ở riêng với nhau cũng không cứng nhắc như khi ở trước mặt mọi người, cho dù là có thể cứng nhắc nhất thời cũng không thể cứng nhắc được mười năm. Dù sao cũng thường xuyên va chạm thể xác, nói những lời trêu đùa như vậy cũng là chuyện thường. Ngược lại Tuyết nhi mặc cho hắn nắm cằm mình, lộ vẻ tò mò nói:
- Ngài muốn làm gì?
Miêu Nghị véo mũi nàng một cái, nghiêng người tựa đầu vào bộ ngực đầy đặn của nàng, một chân đưa lên khỏi mặt nước gác lên đầu vai Thiên nhi, lim dim cặp mắt tỏ vẻ hưởng thụ, cố ý đổi chủ đề nói:
- Bàn tay các ngươi có rất nhiều vết chai, không cẩn thận còn tưởng rằng tay nam nhân đang tắm rửa cho ta…
Hai nàng phì cười, cũng không hỏi nhiều gì nữa, biết hắn không muốn đề cập chuyện này...
-----------
Trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412966/chuong-229-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.