Ặc... Miêu Nghị hết sức nghi ngờ, long câu có giá trị với tu sĩ Hồng Liên ư, e rằng còn không bằng một con tiểu Đường Lang…
Hắn bèn thử hỏi:
- Đổi thế nào, không phải là lão không biết, nếu Hắc Thán đã nhận ta làm chủ, sợ là sẽ không dễ dàng đổi sang chủ khác…
- Chuyện này đơn giản, giặc mập rất thông minh, không ngu ngốc như đám long câu thông thường. Ngươi hãy để nó thân cận với ta nhiều một chút, sau đó ngươi đối xử tệ với nó, dần dần tự nhiên nó sẽ theo ta.
Miêu Nghị ngẩn người ra, không nói hai lời, đưa tay ra nói:
- Được, ta đáp ứng lão, trả tiểu Đường Lang cho ta.
Thấy hắn đã đáp ứng, Yêu Nhược Tiên nhất thời mặt mày hớn hở, bất quá lại khoát tay nói:
- Bây giờ không được, ta giúp ngươi nuôi tiểu Đường Lang trước, chờ quan hệ giặc mập và ta có tiến triển, ta sẽ dần dần trả lại từng con tiểu Đường Lang cho ngươi.
Lão đã tính toán từ trước, cảm thấy mình không hề tham lam, tám mươi lăm con tiểu Đường Lang, mình giữ lại năm mươi con là đủ rồi, còn dư lại hai mươi lăm con dùng để dẫn dụ Miêu Nghị giúp lão thuyết phục Hắc Thán.
Đến khi quan hệ giữa lão và Hắc Thán tốt hơn, lão cũng có thể câu thông với năm mươi con tiểu Đường Lang, lập tức mang theo Hắc Thán và đám tiểu Đường Lang đi, có thể nói nhất cử lưỡng tiện.
Mắt Miêu Nghị chớp lóe, gật đầu nói:
- Được, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412952/chuong-226-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.