Lúc Hắc Thán tỉnh lại đã là nửa năm sau, nuốt một viên yêu đan nhị phẩm vào bụng, ước chừng ngủ say hơn một năm.
Đối với Hắc Thán mà nói, trong cơn ngủ mê không biết thời gian biến hóa, hai mắt mở to hai tròng mắt lóe ra hồng quang yêu dị, lắc đầu vẫy đuôi giống như con chó, lại chui vào lòng Yêu Nhược Tiên canh giữ bên cạnh nó hơn một năm tỏ vẻ thân thiết.
Rất hiển nhiên nó cho rằng mình ngủ không bao lâu, nhìn dáng vẻ dường như muốn đòi Yêu Nhược Tiên cho ăn yêu đan nữa, nếu không không cần thiết nịnh hót như vậy.
Yêu Nhược Tiên đẩy nó ra, quan sát từ trên xuống dưới.
Lúc Hắc Thán còn nằm dưới đất không nhìn ra được gì, hiện tại nó đứng lên mới phát hiện giặc mập trước đây đã trở nên thon thả hơn, thể trạng không còn khác biệt nhiều so với long câu thông thường, toàn thân đen nhánh tỏa sáng.
Nhất là bắp thịt to lớn của nó nổi vồng lên, cho người ta có cảm giác lực lượng tràn đầy sung mãn.
Tứ chi cường tráng, da lông đen bóng, bờm được gió biển thổi tung bay lất phất, vui sướng lắc đầu vẫy đuôi, hồng quang yêu dị trong mắt dần dần biến mất, có thể nói thần thái gia tăng không ít.
Môi Yêu Nhược Tiên giật giật vài cái, bỏ ra một viên yêu đan nhị phẩm vẫn không có phát hiện gì mới, ngược lại làm cho giặc mập này đẹp hơn trước, trở nên nổi trội tuấn tú trong đám long câu, mất toi một viên yêu đan nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412946/chuong-224-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.