Nữ nhân rất thích sắc đẹp, thấy làn da trắng nõn mịn màng của mình bắt đầu trở nên thô ráp, cũng bị nắng ăn đen, có pháp lực phòng ngự cũng không cách nào tránh khỏi hai tay xuất hiện những vết chai, vết sẹo. Nhìn lại ngọn núi đá không biết năm nào tháng nào mới có thể đánh vỡ hết, cộng thêm kiệt sức sau khi ngồi chịu đựng lực xung kích của thác nước, hai nàng khóc không biết bao nhiêu lần, có vẻ nản lòng thoái chí.
Ngược lại Yêu Nhược Tiên ở bên cạnh ra sức khích lệ cổ vũ cho hai người, thấy vậy đau lòng ôm đầu:
- Hai nha đầu ngốc, đây là cơ hội khó được, hãy cố chịu đựng, có một số thứ chỉ cần học được, cả đời sẽ hưởng lợi vô cùng.
Nhìn lại Miêu Nghị, hắn làm như không nghe thấy không hỏi chuyện này, một mình tĩnh tu ở trong sơn động, chẳng qua là thỉnh thoảng đi ra xem thử tiến độ tu luyện của các nàng thế nào.
Miêu Nghị có chỗ không biết chính là, bắt đầu từ khi chỉ điểm hai nàng tu luyện, Yêu Nhược Tiên cũng lặng lẽ thôi không sử dụng Nguyện Lực Châu cho bản thân mình nữa.
Vào lúc các nàng liều mạng phá núi, Yêu Nhược Tiên bèn lặng lẽ chạy tới phía dưới thác nước, khoanh chân ngồi tĩnh tọa tu luyện.
Nhưng đối với lão, không hề cảm thấy được thác nước xung kích bản thân có gì thú vị, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn thử lên trên, suy đoán mình ngồi ở dưới thác nước cả đời cũng không thành vấn đề. Chỉ là một thác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412942/chuong-223-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.