Dường như đối phương có vẻ dở khóc dở cười, hơi suy tư một hồi mới đáp:
- Tiếu Ất Chủ, mã thừa Trấn Ất điện.
Mã thừa Trấn Ất điện ư? Miêu Nghị sửng sốt, còn lo lắng xông vào rồi địa phương nào đó không nên xông vào, bắt gặp đại nhân vật nào đó sẽ chọc cho người ta giận. Thế nhưng bất quá chỉ là một mã thừa, thường vị trí này toàn là do kẻ không có địa vị gánh vác, hắn đã có kinh nghiệm chuyện này, nhất thời yên lòng, cười ha hả nói:
- Xem ra ngẫu nhiên gặp được Tiếu tiền bối thật đúng là duyên phận, tại hạ cũng đã từng làm mã thừa.
Tiếu Ất Chủ à một tiếng nói:
- Vậy sao, cũng thật là trùng hợp.
Miêu Nghị gật đầu một cái, lại hỏi:
- Xin hỏi tu vi Tiếu tiền bối?
Tiếu Ất Chủ chậm chạp nói:
- Bạch Liên tam phẩm!
Miêu Nghị vừa nghe như vậy càng thêm yên tâm, xoa tay cười nói:
- Thật là trùng hợp, tu vi tại hạ cũng là Bạch Liên tam phẩm.
Ai ngờ người ta nhắc nhở:
- Nơi này là vườn mai của điện chủ, ngươi tự tiện xông vào không sợ gây họa sao?
Miêu Nghị coi thường khoát tay nói:
- Ta bất quá vào xem thử mà thôi, người có thể làm tới điện chủ không tới nỗi hẹp hòi như vậy chứ?
- Nhưng ngươi đã bẻ một cành mai mà điện chủ yêu thích nhất, bình thường điện chủ không cho phép người ngoài loạn động. Sau khi trở về ta bẩm với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412829/chuong-191-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.