Y kể lại lai lịch ngoại hiệu Thập Hàng của Diêm Tu một lượt, Mạnh Nghĩa Đức nghe qua cũng khinh thường hừ lạnh một tiếng:
- Chạy thì chạy, vốn ta chuẩn bị để cho một tên chạy thoát, thật may là không giết chết lão, nếu không sẽ không còn ai chạy tới báo tin cho Tần Vi Vi.
- Dạ, Mạnh động chủ anh minh.
Viên Chính Côn ôm quyền nói.
Mạnh Nghĩa Đức không có hứng thú tiêu thụ những lời nịnh hót như vậy, nghiêng đầu sang bên, nhìn về phía mười tám tên thị nữ tập trung ở trên quảng trường đang run lên cầm cập.
Vốn là Đông Lai động chỉ có mười sáu tên thị nữ, sau đó Trịnh Kim Long bổ sung vào chỗ trống Tống Phù để lại, lại lấy thêm hai tên nữa từ Đông Lai thành tới.
E rằng đám thị nữ này cũng không ngờ được, vẫn chưa được hưởng thụ tiên phúc bao lâu lại gặp phải tai họa như vậy.
- Người của Đông Lai động đi đâu hết, hỏi các nàng thử xem.
Mạnh Nghĩa Đức lên tiếng nói.
Một tên bộ thuộc đi theo y lập tức nhảy xuống long câu, đi lên tát một cái vào mặt một tên thị nữ:
- Tu sĩ Đông Lai động đã đi đâu hết?
Kết quả ai ai cũng nói đi rồi, gần một năm rồi không biết đi đâu.
Có quỷ mới tin lời này, làm sao động chủ trấn giữ Đông Lai động có thể mang theo thủ hạ rời đi, gần một năm cũng không trở lại?
Người nọ lập tức hoành đao chỉ về phía chúng thị nữ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412733/chuong-165-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.