Cộng thêm Dương Khánh đã đáp ứng cho Miêu Nghị cơ hội, cho nên Đông Lai động vẫn để cho Miêu Nghị giữ lại, tạm thời không thích hợp an bài nhân thủ tới đó cưu chiếm ổ thước.
Nhưng Tần Vi Vi không thể không phòng, bèn phái thám báo âm thầm đi tiềm phục ở hai động trên dưới giáp với Đông Lai động, không chỉ là Thanh Lâm động.
Nhờ như vậy có thể nói là vô tình cắm liễu liễu xanh um, sau khi xác minh phương hướng bộ thuộc Thanh Lâm động lén lén lút lút, không tới nửa ngày, một con linh thứu từ trên không đáp xuống Trấn Hải sơn.
Sau khi nhận được tin cảnh báo thám báo truyền tới, Tần Vi Vi một thân áo trắng như tuyết ngồi ở phía sau trường án vỗ bàn đánh bốp:
- Không xong, Thanh Lâm động muốn tấn công Đông Lai động!
Hồng Miên bên cạnh giật mình nói:
- Miêu động chủ cơ hồ mang đi toàn bộ nhân mã rồi, Đông Lai động chỉ có vỏ ngoài, làm thế nào chống đỡ được?
Tần Vi Vi giận đến nắm chặt song quyền, tức giận nói:
- Nhất định là bọn chúng biết Đông Lai động chỉ có vỏ ngoài, cho nên mới dám chọn Đông Lai động hạ thủ, tiểu tặc Miêu Nghị kia làm việc hay thật! Tốt nhất ngươi chớ sống sót trở về từ Tinh Tú Hải, đến lúc đó cho dù có phủ chủ làm chỗ dựa cho ngươi, bản tọa cũng quyết không tha cho ngươi, nhất định sẽ đem ngươi ra tiên trảm hậu tấu!
Lục Liễu cau mày nói:
- Sơn chủ, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412724/chuong-162-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.