Nhưng trong lúc nhất thời bảo mình đi đâu tìm Xích Diễm Chi đây, lời đồn vật này sinh ra dưới đáy biển sâu.
Miêu Nghị cắn răng nói:
- Yêu tiền bối, nếu ngài biết luyện chế bảo vật, hẳn trên người ngài có sẵn Xích Diễm Chi, không bằng bán một chút cho ta, ta bằng lòng ra giá cao!
Ánh mắt Yêu Nhược Tiên quét qua chuỗi nhẫn trữ vật hắn đeo ngang hông một lượt, vội ho một tiếng thu hồi ánh mắt, bàn tay lộn một cái, bên trong nhẫn trữ vật lóe ra một khối tinh thể lớn chừng ngón cái, giống như hồng bảo thạch rơi vào lòng bàn tay:
- Khối Xích Diễm Chi này ta cũng không lấy nhiều, mười vạn kim tinh có được chăng?
Miêu Nghị nhìn qua cũng biết vật kia lớn hay nhỏ, cơ mặt giật giật, còn nói là không lấy nhiều, dường như cao gấp mười lần giá thị trường.
Ủa... Miêu Nghị đang lẩm bẩm thầm thì trong lòng, ánh mắt rơi vào lòng bàn tay Yêu Nhược Tiên đột nhiên ngẩn ra, thử hỏi:
- Đây chính là Xích Diễm Chi ư?
Yêu Nhược Tiên nghiêm trang nói:
- Già không gạt trẻ, tuyệt đối là thật, ta có thể giúp ngươi luyện chế bảo vật trước rồi mới thu tiền.
Đây chính là có thực lực nắm chắc, có thể luyện chế pháp bảo giúp ngươi trước, cũng không sợ ngươi chạy.
Miêu Nghị đang ngẩn người nhìn ba chiếc nhẫn trữ vật trên tay phải, dường như đang tìm kiếm thứ gì.
Yêu Nhược Tiên âm thầm vui vẻ, cho rằng tên ngốc Miêu Nghị này sắp sửa lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412685/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.