Dù sao đám ‘tiểu tử’ đều đã bò đến vị trí rồi, Miêu Nghị hạ quyết tâm đột nhiên đứng lên, đưa tay ngăn cản vị trại chủ kế tiếp, để y tạm hoãn hiến mỹ tửu ra:
- Các vị, trước hết nghe ta nói một câu được không?
Nếu như trước khi phẩm rượu chắc chắn không ai để ý đến hắn, chẳng qua hiện tại không giống vậy, những người đã hiến rượu ra đều nhận nhân tình của hắn, người phía sau còn chưa hiến rượu đang đợi hắn cho mình đánh giá siêu cấp, ít nhất trước mắt không ai muốn đắc tội hắn.
Mọi người không ai có ý kiến, hoặc gật đầu, hoặc đưa tay mời nói, đều bày tỏ thái độ rửa tai lắng nghe, tình hình này thật là có chút bộ dạng của bằng hữu.
- Quỳnh tương ngọc dịch của các vị trại chủ, hiện tại làm cho Miêu...
Hơi rượu có hơi lên não, suýt chút nữa đã nói ra tên thật, Miêu Nghị làm bộ ợ rượu, vội vàng sửa lời nói:
- Hiện tại làm cho Ngưu mỗ sợ hãi khen ngợi không dứt, Ngưu mỗ chỉ hận mình lấy không được rượu ngon giống như các vị trại chủ để cùng hưởng, chỉ ngồi ở đây hưởng thụ không, thật là xấu hổ.
- Này, lão đệ lời ấy sai rồi!
Chu Đại Năng đứng lên, hào phóng khoát tay nói:
- Đều là người trong tửu đạo, không thiếu một chén của lão đệ, lão đệ chỉ cần an tâm ngồi hưởng thụ là được, nếu có chỗ chiêu đãi không chu toàn, còn xin lượng thứ!
Mọi người rốt rít gật đầu đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412650/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.