Giấc mộng Xuân của tiểu thư kia vì vậy vỡ tan, đã hiểu vì sao đối phương không thèm đếm xỉa tới mình, cảm thấy giữa hai bên khác nhau như trời vực, vô cùng uất ức cắn môi.
Đối với Miêu Nghị mà nói, đây bất quá là khúc nhạc dạo đầu.
Hai bên bờ sông là hàng dương liễu xanh xanh, có thể thấy các phụ nhân đang giặt áo rửa rau dọc bờ sông.
Lại có thanh lâu trùng trùng, các cô nương tựa lan can ngắm hoa vẫy vẫy khăn tay, dịu dàng kêu gọi du khách trên thuyền đi ngang qua.
Đi lên trước nữa, các công tử kết bạn ngâm thơ làm phú, muốn hấp dẫn các cô nương đang tụm năm tụm ba dạo chơi gần đó. Các thiếu nữ lại đỏ mặt lặng lẽ lén lút nhìn vị công tử đón gió đứng thẳng trước mũi thuyền, khí độ bất phàm trên thuyền nhỏ giữa sông.
Thuyền hoa lướt ngang qua thuyền nhỏ bọn Miêu Nghị, tú bà mặt thoa phấn son thật dày cất cao giọng mời công tử đứng trên mũi thuyền sang thuyền hoa uống rượu.
Trên tửu lâu hào khách hô bằng gọi hữu, quyền tới quyền lui, nâng chén uống cạn.
Trên bờ thương nhân người làm lui tới tấp nập, trẻ con chạy chơi đùa giỡn vui vẻ.
Dựa vào nước mà sống là thiên tính của con người, Miêu Nghị đi trên con sông này có thể thấy hết phồn hoa của Đông Lai thành.
Mặc dù mỗi ngày người của thế giới này phải bỏ ra ba canh giờ để cống hiến nguyện lực, còn phải nộp thuế, nhưng đổi lại bọn họ cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412533/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.