Tổng kỹ sư Thẩm tên đầy đủ là Thẩm Trạch Dương, nhìn xem tên người ta này, tất cả đều là thuỷ, nhất định là người thanh nhã dịu dàng như nước, làm tôi khá là chờ mong. Đến khi thấy người thật, tôi không khỏi có chút thất vọng. Bộ dáng rất không tệ, có thể nói là đẹp trai, nhưng tính tình thật sự chẳng ra gì, cứ thích dùng cả mũi lẫn mắt nhìn người ta, kiêu ngạo không biên giới.
"Kỹ sư Thẩm, đây là Trình Vĩ Thần, là nhân viên có tiềm lực nhất trong bộ phận của chúng tôi, giám đốc bộ phận đã chỉ định kế thừa rồi." Trần Linh cười hi hi giới thiệu tụi tôi.
Thẩm Trạch Dương đánh giá tôi nửa ngày, lạnh lùng gật đầu: "Tìm tôi có chuyện gì?"
Trần Linh đẩy cánh tay tôi, ý là để tôi tự nói.
Tôi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng đó là khuôn muốn nhờ anh ta giúp rồi, nhưng mà vừa nghĩ đến hình ảnh mẹ tôi càm ràm không dứt, tôi quyểt định vẫn là cứ thử xem.
"Là thế này, tôi là đồng chí, mẹ tôi gần đây ép tôi khá gay gắt, nói là vô luận là nam hay nữ cũng phải tìm được người kết hôn. Có điều bây giờ tôi không có đối tượng thích hợp, mẹ lại không ngừng nói, cho nên tôi nghĩ, nếu đều là một vòng luẩn quẩn, hi vọng anh có thể cùng tôi kết hôn giả, để mẹ tôi vui trước rồi tính sau." Tôi thản nhiên nói, chẳng có mấy trông cậy anh ta có thể đáp ứng.
Anh ta trầm mặc một lát, nhíu mày hỏi tôi: "Kết hôn giả? Rồi... cuộc sống sau này..."
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thanh-vat-hon/377967/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.