Tại một tửu lâu ở Sư Hoả Thành.
"Này ngươi biết tin gì chưa,hôm qua dược hiệu của Sư Hoả Môn bị người cướp"
"Hình như mấy ngày trước Huỳnh gia cũng bị cướp dược hiệu thì phải"
"Ta nghe tin đồn là hai vụ này đều là do một người làm"
"Tên trộm này cũng thật to gan,đám đối địch với Sư Hoả Môn,nghe nói người giữ dược hiệu cũng bị hắn đánh chết"
Từng tiếng thảo luận về các vụ trộm dược hiệu mấy ngày qua vang lên.
..........................
"Nha giờ ta nổi tiếng ở Sư Hoả Thành rồi"Lăng Tiếu nhàm chán lên tiếng.
Ngọc Hân thấy hắn bộ dạng như vậy hỏi"Chồng không thích à,sao thấy chồng hôm nay cứ mất sức sống thế nào ấy"
Lăng Tiếu nhàm chán nói"Ta đến tháng đấy"
Ngọc Hân nghi ngờ nói"Nam nhân cũng có tháng à,sao lâu nay chưa nghe qua"
"A,ta là nghĩ cứ theo cái đà này chúng ta lại phải chuyển nhà nữa,bây giờ cướp dược liệu Sư Hoả Môn rồi lỡ đâu tên chưởng môn của bọn chúng đến đây điều tra thì mệt"
Trần Thị Như cũng chen vào nói"Tình thế bắt buộc mà,dù sao chúng ta cũng kết tử thù với Sư Hoả Môn rồi,sớm muộn cũng bị phát hiện rồi phải chạy trốn thôi"
Lăng Tiếu ừm một tiếng,hắn hỏi"Ủa,Liễu Huệ đâu rồi,nàng ấy đi về Liễu gia thăm nhà rồi à"
Tiểu Nguyệt lên tiếng "Chị Huệ nói là chỉ đi về thăm nhà một lát,chắc cũng gần về rồi"
Lăng Tiếu nghe vậy lại nhớ đến Liễu Thi Hương lên tinh thần nói"Ây da,sao ta lại quên đi qua nhà vợ chứ,đi chúng ta đi qua đấy gặp mặt cha,mẹ vợ ta"
Ngọc Hân quá hiểu hắn, nhìn hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-tu-chan-quyen/1517145/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.