Lăng Tiếu thấy tránh không thoát công kích linh hồn của Lâm Cửu thầm nghĩ "Đã không tránh khỏi rồi thì ta với ngươi so đấu linh hồn,ta không tin linh hồn ta không đấu lại linh hồn của ngươi,nhưng trước đấy phải làm linh hồn ngươi suy yếu chút đã"(linh hồn nếu thoát khỏi cơ thể đi ra thiên địa càng lâu thì sẽ càng suy yếu)
Lăng Tiếu mang Phi Tốc Hài vào bắt đầu tránh thoát khỏi luồng công kích kia nhằm làm luồng linh hồn kia suy yếu bớt.
Lâm Cửu hiểu lầm Lăng Tiếu sợ hải tiếp tục đều khiển linh hồn công kích Lăng Tiếu một miệng nói"Ha ha ta nói rồi ngươi tránh không thoát đâu.sớm muộn gì ngươi cũng phải chết thôi,có trách thì trách ngươi đối địch với giáo ta ha ha ha ha"
Lăng Tiếu nghe vậy không khỏi mắng to với Lâm Cửu" Cái tên khốn tự sướng này,ngươi làm như ta chết rồi không bằng,mở miệng là cười Ha Ha con mẹ nó lát nữa bị ta đuổi ngược thì khóc nha con"
Lâm Cửu nghe vậy thì cười lạnh quát
"Ha ha ngươi bớt ảo tưởng đi,một linh hồn Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ mà đòi giết ngược lại ta,khà khà ta sợ linh hồn ta mới vô 3 s(giây)thì đã đánh linh hồn ngươi thành tro bụi rồi"
Lăng Tiếu mắng"Đ-t,tự kỷ còn hơn ta nữa không biết TG cho ngươi cái mặt âm hiểm để làm chi a,dứt khoác cho ngươi cái mặt tự kỷ con mẹ nó đi là tốt nhất"
.............................................................
Lại kéo đài thêm 3 phút cuối cùng Lăng Tiếu cũng quyết định linh hồn chiến với Lâm Cửu.
Hắn giả bộ đuối sức tránh né chậm lại.
Lâm Cửu thấy vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-tu-chan-quyen/1517134/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.