Tiếng tay áo phất phơ truyền vào trong tai, Phong Vân Vô Kỵ ngẩng đầu lên, đập vào mắt là một khuôn mặt lo lắng.
- Vô Kỵ, ngươi không sao chứ? Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Thánh Giả quan tâm hỏi.
- Không có gì.
Phong Vân Vô Kỵ lãnh đạm nói, trong giọng nói lộ ra vẻ mệt mỏi. Thánh Giả rất ít khi nhìn thấy Phong Vân Vô Kỵ mệt mỏi như vậy, trong lòng lại càng thêm lo lắng, đôi môi mấp máy muốn nói rồi lại thôi. Mới vừa rồi mấy tên pháp tư đã kể lại trạng thái khác thường xảy ra trên người Phong Vân Vô Kỵ. Khi bát quái bắt đầu xuất hiện thì trong hư không chỉ hiện lên một điểm sáng trắng nhàn nhạt, nhưng sau khi Phong Vân Vô Kỵ ngồi xuống, theo thời gian trôi qua, một đoàn ánh sáng trắng chói mắt đột nhiên bao phủ lấy thân thể hắn. Trong ánh mắt của đám pháp tu, Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên từ trong hư không biến mất một khoảng thời gian, sau đó khi xuất hiện trở lại thì lập tức mở mắt ra, sắc mặt tái nhợt, thần sắc cũng trở nên rất kỳ quái.
Đây là nơi sư tôn suy diễn thành thần. Trong lòng Thánh Giả loáng thoáng suy đoán, sự biến mất của Phong Vân Vô Kỵ hẳn là có liên quan rất lớn đến sư tôn. Thậm chí y còn suy đoán, trong khoảng thời gian ngắn ngủi kia, Phong Vân Vô Kỵ rất có thể đã chạm đến dòng sông vận mệnh.
"Sao lại như vậy, y chỉ mới tiếp xúc với đạo tiên đoán của sư tôn trong thời gian ngắn mà thôi." - Trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-chi-hau/1451424/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.