Chương trước
Chương sau
- Đây chính là nơi cất giấu mảnh giấy da dê thứ tư sao?
Đứng trước một ngọn núi đen cao khoảng trăm trượng, An Đức Liệt lẩm bẩm, trên mặt khó kìm được vẻ nghi hoặc.
Ngọn núi trước mặt này thuộc khu vực giữa tây bắc Ma Giới và vương triều Trung Ương, nằm trong dãy núi đá đen nhấp nhô, thân núi trơ trọi sừng sững tại trong gió lạnh, bề ngoài đen kịt chiết xạ ra từng luồng ánh sáng lạnh, cùng với ánh sáng lạnh do đá đen chung quanh tỏa ra đan vào thành một mảnh trên bầu trời, khiến cho khu vực này càng thêm ảm đạm.
Đá đen là một loại nguyên liệu rất kỳ lạ, đám yêu ma rất thích dùng nó chế tạo thành bảo tọa của mình. Có điều vì tính chất của loại đá này vô cùng cứng rắn, hơn nữa ở một mức độ nhất định có thể hấp thu hết ma khí công kích, cho nên yêu ma bình thường đều không đủ khả năng dùng loại đá này chế tạo thành bảo tọa. Điều này khiến cho Ma Giới mặc dù có nhiều đá đen, nhưng bảo tọa thật sự làm bằng đá đen cũng không nhiều. Phần lớn đá đen đều phân bố ở những nơi hoang vu, cũng không có yêu ma nào muốn xây dựng thành trì tại khu vực đầy núi đá nhẵn bóng này.
Rất nhiều yêu ma khi bay qua khu vực núi đá liên miên trập trùng như sao trên trời này đều đi vội vã, căn bản không quay đầu nhìn lại.
An Đức Liệt không thể nào ngờ được, điểm cuối mà bản đồ trên giấy da dê hướng dẫn lại chính là ngọn núi nhỏ không nổi bật trước mắt này.
"Nhìn cấu tạo không gian ở nơi này một chút. Bản đồ trên giấy da dê tuyệt đối sẽ không sai." - Linh hồn tà ác trầm ngâm chốc lát, đột nhiên nói.
Nơi cất giấu ba mảnh giấy da dê trước đó đều rất kỳ dị. Mảnh giấy da dê thứ nhất mà An Đức Liệt có được, nghe nói là do Ma Đế Hoàng chinh phạt một vương triều mới trỗi dậy, từ trong vương triều đó lấy về. Mảnh giấy da dê thứ hai bị quân chủ của biển Minh Ngục đoạt được. Còn mảnh giấy da dê thứ ba lại giấu ở trong bụng của yêu thú hỗn độn sâu trong khu rừng cấm kỵ. Nhìn vào tình huống của ba tấm giấy da dê trước đó, muốn lấy được mảnh giấy da dê thứ tư này e rằng cũng phải trải qua một trận ác chiến.
Nghe linh hồn tà ác nói, An Đức Liệt thầm gật một cái, đồng thời tập trung tinh thần chuẩn bị ứng phó với công kích tùy thời có khả năng xuất hiện. Hai mắt của hắn mở lớn, ma thức lập tức tỏa ra, tìm tòi trong phạm vi vạn dặm trên trời dưới đất, cùng với cấu tạo không gian rất nhỏ.
Chỉ chốc lát sau, An Đức Liệt thu hồi ma thức, cũng không thu hoạch được gì. Khối không gian này không có bất kỳ chỗ nào khác thường, cũng không nối liền với không gian đặc biệt nào.
"Ừm… chuyện này có hơi kỳ quái." - Linh hồn tà ác trong đầu cũng không khỏi bắt đầu nghi hoặc.
An Đức Liệt im lặng không nói, tay phải mò vào trong ngực lấy ra ba mảnh giấy da dê, sau đó chắp lại với nhau. Ánh mắt lướt qua đường vân màu đỏ trên giấy da dê, trên mặt lộ ra vẻ suy nghĩ.
Trong núi tiếng gió gào thét. An Đức Liệt từ giấy da dê ngẩng đầu lên, hờ hững quan sát chung quanh một vòng. Trong lòng hắn chợt động, liền nói một cách khẳng định: "Chắc chắn là nơi này."
"Ngươi đã phát hiện được gì?" - Linh hồn tà ác vội vã hỏi.
"Những ngọn núi chung quanh đều là vách đứng ngàn trượng, nham thạch cao vút. Dựa theo lẽ thường, trong dãy núi đá đen này tuyệt đối không thể tồn tại một ngọn núi cao trăm trượng như vậy… Nơi này cũng không phải là giao điểm dẫn đến không gian khác, mà bản đồ trên giấy da dê cũng không thể nào sai, vậy thì chỉ có một khả năng…"
Không đợi linh hồn tà ác phản ứng, vẻ mặt An Đức Liệt tự tin, bàn tay rung lên, ba mảnh giấy da dê liền trôi nổi trong hư không như giấy mỏng dính vào trên tường. Gần như đồng thời, tay áo bào của hắn phồng lên, tay phải từ dưới tay áo vươn ra như tia chớp, đánh một chưởng vào trên giấy da dê. Ma khí có khả năng ăn mòn liền cuồn cuộn tràn vào trong giấy da dê, đồng thời ý thức cường đại cũng theo đó thâm nhập vào bên trong.
"Bùng!"
Bụi sương dày đặc bỗng xuất hiện, bao trùm lấy ba mảnh giấy da dê giữa không trung. Tại khoảnh khắc ma thức của An Đức Liệt tiếp xúc với giấy da dê, bên trong giấy liền phát ra một lực hút to lớn, cường hành hút lấy linh hồn của hắn. Đồng thời một dao động ý thức cường đại không thể tưởng tượng thuận thế xâm nhập vào trong đầu hắn.
An Đức Liệt cả kinh thất sắc, còn chưa kịp phản kháng, trong đầu đã vang lên một trận tiếng kêu ong ong, sau đó không còn biết gì nữa.
Trông thấy ma thức của An Đức Liệt bị hút vào trong giấy da dê, linh hồn tà ác kinh hãi, đang định phản kích, không ngờ lại phát hiện thần thức xâm phạm kia chỉ là một đoạn dao động ý thức không trọn vẹn. Linh hồn tà ác trong lòng máy động, dường như chợt hiểu ra, chẳng những không ra tay mà lại lui về sâu trong biển ý thức không cử động, mặc cho ý thức vô chủ âm u và tà ác kia chiếm cứ thân thể An Đức Liệt. Lúc này một An Đức Liệt khác đã sinh ra.
Dưới bầu trời u ám, An Đức Liệt đột nhiên bước lên trước một bước. Mái tóc dài đen nhánh sau đầu vắt qua trên trán. Ngay lúc này, một cơn gió mạnh thổi xuống từ trên thân núi đen kịt cao khoảng trăm trượng ở đối diện, thổi tan mái tóc rối bời trước trán hắn. Dưới mái tóc dài đen nhánh lộ ra một cặp mắt màu trắng bạc, dưới trời đất âm u làm nổi bật giống như hai vòng bạc treo trong màn đêm.
- Dùng danh nghĩa tồn tại từ xa xưa, kêu gọi tôi tớ của thần, Cửu U tôi tớ, tỉnh lại!
Đôi môi An Đức Liệt mấp máy, phát ra một trận ngâm xướng trầm bổng, loáng thoáng mang theo tiếng rung động.
- Ha!
Tiếng ngâm xướng vừa dừng, trong miệng An Đức Liệt liền phun ra một luồng sương mù mờ mịt. Sâu trong biển ý thức, linh hồn tà ác nhìn thấy rõ, tiếng hét này vừa ra khỏi miệng, ý thức vô chủ không trọn vẹn trong đầu An Đức Liệt liền như nước chảy tràn về phía đôi môi của hắn, lẫn vào trong dòng sương mù kia biến mất bên ngoài cơ thể. Mà cùng lúc này, một lực hút cường đại lại bỗng nhiên xuất hiện, hút linh hồn thật sự của An Đức Liệt từ trong giấy da dê ra ngoài, một lần nữa đưa vào trong cơ thể hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tất cả những điều này giống như được sắp xếp từ trước, hành động như nước chảy mây trôi, không hề có chút trì hoãn nào. An Đức Liệt còn chưa hiểu rốt cuộc làm sao trở lại, liền thấy luồng sương mù từ trong miệng mình phun ra khuếch tán giữa không trung, hóa thành một chữ to lớn màu vàng tối nhẹ nhàng bay ra ngoài, khắc vào trên thân núi sừng sững phía trước.
"Ầm!"
Dãy núi chấn động, mặt đất nổ vang, mảng lớn đất đá từ trên thân núi lăn xuống. Chữ màu vàng tối kia bỗng phát ra một trận hào quang chói mắt.
"Bùng bùng!"
Giữa không trung, ba mảnh giấy da dê rung lên, như tên rời khỏi dây cung bắn ra, bay thẳng vào vách núi cao trăm trượng ở đối diện, "ầm" một tiếng khảm vào trong thân núi.
Ba mảnh giấy da dê, hai trên một dưới, mỗi khối tương ứng khảm vào một khoảng trống chung quanh chữ, chỉ chừa lại một khoảng trống cuối cùng ở góc dưới bên phải.
"Ầm!"
Trên chín tầng trời, một tia sét màu tối đột nhiên đánh xuống trên ngọn núi không nổi bật này. Sau sấm sét, từng mảng mây sét cuồn cuộn bỗng nhiên tràn ra, như sóng biển cuốn về bốn phương. Bầu trời vốn đã u ám càng trở nên đen kịt. Bên ngoài mây sét, một vòng tròn màu đen mắt thường gần như khó phân biệt từ bầu trời lan về ven rìa mặt đất.
- A!
Đột ngột lắc đầu một cái, An Đức Liệt cuối cùng khôi phục tinh thần lại, vừa mở mắt liền thấy được vòng tròn không ngừng mở rộng ven rìa mặt đất. Đây là một lĩnh vực to lớn đang bao trùm lấy nơi này.
"Ầm ầm!"
Mặt đất dưới chân lay động kịch liệt. Rất nhanh An Đức Liệt liền cảm giác được liên hệ giữa khối không gian này và bên ngoài bị cắt đứt, trong nháy mắt sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi.
Bất kể là dao động ý thức đột nhiên xông vào trong đầu, hay là lĩnh vực chợt xuất hiện này đều không nằm trong dự liệu của hắn.
"Đây rốt cuộc là chuyện gì?" - An Đức Liệt giận dữ quát lên với linh hồn tà ác trong đầu.
Nhưng trong góc của biển ý thức, linh hồn tà ác lại giống như không nghe được tiếng quát hỏi của An Đức Liệt, dao động linh hồn của hắn trở nên hỗn loạn khác thường như đang chìm vào sâu trong suy nghĩ.
An Đức Liệt chỉ nghe hắn không ngừng mê sảng: "Ta là ai?... Ta hình như sắp nhớ ra rồi, rốt cuộc là ai?... Chỉ thiếu một chút nữa thôi…"
Rất hiển nhiên, linh hồn tà ác không biết bị thứ gì kích động, lại chìm vào trong nghi hoặc đối với thân phận và ký ức của mình.
An Đức Liệt hừ lạnh một tiếng, dứt khoát không để ý đến linh hồn tà ác trong đầu nữa, ánh mắt không chớp nhìn vào ngọn núi cao trăm trượng trước mắt.
"Xì xì!"
Ngay ở phía trước An Đức Liệt, nơi khoảng trống ở góc dưới bên phải phù văn hình chữ, từng luồng khí đen từ trong đá chui ra, lơ lửng quanh mặt ngoài núi đá, thoạt nhìn giống như có vô số phù văn không rõ ý nghĩa rung động trên thân núi.
"Xoẹt!"
Trong khoảng trống hình vuông kia, một mảng lớn bột đá màu đen rơi xuống, phía sau lộ ra một thứ gì đó.
- Mảnh giấy da dê thứ tư!
An Đức Liệt thất thanh kêu lên một tiếng, thân hình vừa động liền vọt lên, vươn tay bắt lấy bốn mảnh giấy da dê hoàn chỉnh.
Ngay lúc thân hình An Đức Liệt từ dưới đất vọt lên, phía trên bốn mảnh giấy da dê, một mảng lớn bột đá màu đen nhanh chóng tróc ra, bên dưới lộ ra một đôi mắt to lớn khép kín.
Tại khoảnh khắc An Đức Liệt sắp đến gần thân núi, cặp mắt kia đột nhiên mở ra, trong hai con ngươi có hai ánh lửa đỏ bừng như ngọn đuốc bốc cháy trong bầu trời đêm.
Bàn tay An Đức Liệt vừa mới vươn về phía bốn mảnh giấy da dê trên vách đá, đột nhiên trong tai nghe được tiếng vang lớn rào rào. Khóe mắt của hắn thấy được một bàn tay to lớn đen kịt như sắt thép phá tan tầng tầng đất đá, từ trong thân núi vươn ra ngoài. Bàn tay khổng lồ kia mang theo chùm lớn đá vụn giơ sang ngang, bắt lấy bốn mảnh giấy da dê trước An Đức Liệt, sau đó nắm trong tay.
An Đức Liệt giận tím mặt, liền quát lớn một tiếng:
- Muốn chết!
Năm ngón tay phải mở ra, một quả cầu đen ẩn chứa lực lượng hủy diệt hùng hậu đã ngưng tụ trong tay. Bàn tay rung lên, quả cầu đã hủy diệt vô số bá giả trong biển Minh Ngục liền gầm lên, đánh về phía cánh tay từ trong thân núi thò ra kia.
"Ầm!"
Đất đá bay tán loạn. Phía sau đá vụn màu đen tung tóe lại có một cánh tay to lớn từ bên kia thân núi vươn ra như tia chớp, đón lấy quả cầu sấm sét đánh tới.
"Xì xì!"
Từng đoàn bụi sương từ bàn tay khổng lồ kia dâng lên. Khi những ngón tay to lớn kia mở ra, quả cầu hủy diệt do An Đức Liệt phát ra đã biến mất không còn bóng dáng.
"Xuýt!"
An Đức Liệt hít một hơi lạnh, bước chân khẽ động, người đã bay ngược ra ngoài ngàn trượng. Tự mình biết mình, trong một chiêu kia ẩn chứa bao nhiêu năng lượng hủy diệt, An Đức Liệt rõ ràng hơn ai khác. Vị bá chủ của biển Minh Ngục kia chính là bị một chiêu nhìn như nhẹ nhàng này của hắn đánh thành mảnh vụn, mà cánh tay to lớn trước mắt này lại dễ dàng dập tắt nó như bong bóng, đây là thực lực gì?
- Ha!
Trong thân núi vang lên một tiếng quát nhẹ, thanh âm cũng không lớn nhưng lại có một lực lượng chấn nhiếp vô hình.
"Đùng!"
Tầng mây trên trời đã rất dày, giống như một con rồng ma dài màu đen quanh quẩn trên trời. Ngay lúc tiếng hét kia vang lên, từ khe hở giữa những tầng mây đột nhiên rơi xuống vạn tia sét, đan vào thành một tấm lưới điện lấp lánh trong trời đất.
An Đức Liệt hoảng hốt, ma khí trong cơ thể tỏa ra bên ngoài, ngăn cách những tia sét dày đặc đang đánh xuống. Tia chớp vừa nổi lên, tiếp đó lại là một trận mưa lớn bằng hạt đậu từ bầu trời ào ào đổ xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.