Nơi hai gã Tọa thiên sứ nhìn đến, một vầng sáng to lớn nửa trong suốt bỗng từ lòng đất tỏa ra, từng làn sóng gợn nổi lên trên bầu trời.
"Lĩnh vực của nhân tộc!" - Ý niệm này vừa mới hiện lên trong đầu Tát Di Nhĩ và Tạp Địch Nhĩ, còn chưa kịp phản ứng, một tiếng nổ đã vang lên, trời đất đột nhiên tối sầm lại. Chung quanh cánh cổng Thiên Đường, mây đen cuồn cuộn, sấm chớp đùng đùng. Trong bóng tối đột nhiên xuất hiện, thánh quang sáng chói màu trắng sữa cũng trở nên ảm đạm hơn không ít, gió lốc mênh mông quét qua trời cao.
Khi mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, một luồng kiếm khí rộng mấy chục trượng, mỏng như cánh ve, trái đen phải trắng đã xé rách bầu trời. Kiếm khí tràn ngập khí tức hủy diệt trong nháy mắt khiến cho đông đảo Quang thiên sứ đang quỳ một chân trên bầu trời cầu khẩn hóa thành bột phấn, dư thế còn trực tiếp chém qua Tạp Địch Nhĩ đang kinh ngạc. Hủy diệt kiếm khí thuần túy nhanh chóng xâm nhập vào trong cơ thể hắn, sau đó nổ tung thành một chùm bột phấn.
Bóng tối vừa hiện ra liền biến mất. Nơi gió nhẹ thổi lên, Tây Môn Y Bắc hai tay cầm kiếm, hai chân một trước một sau dang ra, đứng thẳng trên mặt đất. Dưới tác dụng của từng luồng khí xoáy tụ , mái tóc dài tuyết trắng tung bay như những con rắn, bên dưới lộ ra một đôi mắt lạnh lẽo như băng tuyết.
- Đám nhân loại hèn mọn các ngươi…
Sau lúc đầu kinh ngạc, Tát Di Nhĩ giận đến tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-chi-hau/1451184/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.