Trong mắt Phong Vân Vô Kỵ thoáng hiện lên vẻ áy náy, ý thức lập tức xuất ra, muốn thăm dò tình huống của Phượng Phi, nhưng khi thần thức đến gần thân thể Phượng Phi, trên mặt lại hiện lên vẻ do dự. Hắn suy nghĩ một chút, liền đi đến trước người Phượng Phi, cúi người đưa tay đến trước mũi nàng xem xét, trong lòng cuối cùng cũng thở phào một hơi. Phượng Phi là do nội thương chưa lành, khí cơ có chút hỗn loạn, tâm thần lại giống như bị kích động, cho nên mới ngất đi.
"Vì sao nàng lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn bị dây xíchtrói chặt? Còn có Tây Môn huynh, rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì?" Phong Vân Vô Kỵ phất phất tay, sợi xích sắt trói chặt Phượng Phi liền tản ra, hóa thành từng luồng sương đen tiêu tán trong thiên địa. Vội vàng đến đây, trong lòng hắn vẫn còn rất nhiều vấn đề chưa hiểu rõ lắm.
Trong hư không đầy những luồng ý thức ba động còn sót lại, trong có một đạo ý thức ba động cực kỳ hắc ám tà ác khiến cho Phong Vân Vô Kỵ chú ý. Suy nghĩ một chút, hắn liền đứng thẳng dậy, y bào phất phơ, hai mắt chậm rãi nhắm lại. Trời đất vốn bởi vì Tây Môn Y Bắc ngã xuống đất mà trở nên yên tĩnh đột nhiên lại nổi lên từng cơn gió nhẹ.
Trong hư không, từng cỗ thần thức ba động mà rất nhiều Thần cấp võ giả khó có thể cảm thấy, giống như những dòng nước nhỏ từ bốn phương tám hướng tràn vào trong đầu Phong Vân Vô Kỵ.
Không gian cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-chi-hau/1451123/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.