Nơi cực bắc, gió tuyết tràn ngập, phóng mắt nhìn lại, trong ngàn vạn dặm chỉ thấy một phiến mờ mịt, không nước không non.
Trong gió lạnh tràn ngập, một gã nam tử thân thể gầy ốm, nắm chặt lấy tấm áo khoác màu đen đơn bạc, từng bước một chậm rãi di chuyển trong tuyết đọng cao đến đầu gối, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn về phương xa. Từ bên ngoài nhìn lại, chỉ thấy một điểm màu đen nửa hiện ẩn nửa hiện trong gió tuyết mờ mịt.
Cách nam tử gầy ốm này không xa, một dãy núi khổng lồ dựng thẳng trong thiên địa, từng ngọn san sát nhau như sóng cuộn. Vô số mỏm băng nghiêng nghiêng vươn cao lên trời, trên mỗi góc của băng phong đều có một gã Chiến tộc đứng thẳng người, chiến bào trắng như tuyết bay phất phơ trong gió, thân thể như hợp làm một với gió tuyết chung quanh.
Nơi này chính là vị trí của Chiến Đế cung trước kia, mà hôm nay, ngoại trừ mấy trăm Chiến tộc đứng thẳng trên những đỉnh băng lăng nhô cao, đã không còn mấy ai lui tới. Hầu hết Chiến tộc đều đã bị Chiến Đế điều đến Đao vực trước kia, để thủ vệ hoặc tham gia chuển bị lễ nghi tế tự cực kỳ quan trọng đối với Chiến Đế…
Phong Vân Vô Kỵ giống như một người bình thường, chậm rãi hành tẩu bên trong gió tuyết cách Chiến Đế phong không xa, vẫn chưa gây ra sự chú ý của bất cứ một Chiến tộc nào. Trên đỉnh núi, từng đạo khí tức mạnh yếu không đều truyền vào đáy lòng của hắn, mặc dù trong đó có một số khí tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-chi-hau/1451086/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.