Hướng đông lộ ra một vệt màu trắng bạc, từng phiến vàng óng ánh từ chân trời nhô lên, khiến cho tầng mây và dãy núi ven bờ như được phủ một một lớp màu vàng.
Gió nhẹ thổi qua, có chút cảm giác mát mẻ.
Phong Vân Vô Kỵ ngồi thẳng nhìn về hướng đông, cảm nhận khí lạnh của buổi sáng.
- Ai!
Phong Vân Vô Kỵ thở dài một tiếng, chậm rãi đứng lên, cúi đầu nhìn hai cánh tay trắng nõn, trên mặt lộ ra vẻ cười khổ. Hai cánh tay này ngày hôm qua còn có thể phá núi bổ đá, hôm nay lại trở nên trói gà không chặt.
"Không có… Một tia chân khí cũng không có." Phong Vân Vô Kỵ trong lòng không yên. Một kiếm kia hoa lệ mà cường hãn, cho dù là Chiến Đế cũng phải bị thương, thế nhưng cái giá của nó lại là thân thể hoàn toàn tan vỡ.
Bổn Tôn mặc dù đã đúc lại thân thể cho đệ tam phân thần, nhưng nó gần như chỉ là một thân thể phổ thông, mà kiếm nguyên vốn ẩn chứa bên trong kiếm thể trăm triệu năm qua đã bị một kiếm kia làm hao hết.
Đối với Bổn Tôn, chỉ cần bảo đảm đệ tam phân thần còn tồn tại là được, về phần tặng kèm chân khí các loại, không hề nằm trong phạm vi lo lắng của hắn.
Thân thể này ngoại trừ cường độ có chút khác biệt so với thân thể Bổn Tôn, những cái khác đều giống hệt như nhau.
"Quên đi! Tất cả đều hi vọng vào Bổn Tôn. Cuối cùng phi vương đạo, vẫn là phải tự mình giải quyết." Phong Vân Vô Kỵ thầm nghĩ, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-chi-hau/1451074/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.