Bàn tay của Chiến Tâm mở ra, như tia chớp lướt qua hai chén trà trắng tinh. Hai luồng khí trắng như băng long lượn lờ bay lên trời, nhanh chóng nhập vào lòng bàn tay của hắn.
Tiếng nước chảy róc rách vang lên, dưới đáy chén trà dần dần ngấm ra một lớp nước trà thanh triệt.
Đầu ngón tay Chiến Tâm bắn ra hai đoàn vụn băng thật nhỏ, bay vào hai hai chén trà. Những tiếng "tư tư" vang lên, trước mắt Phong Vân Vô Kỵ, hai luồng khí nóng từ bên trong chén trà bốc lên. Trong nháy mắt tuyết liên nở ra, từng luồng hơi màu trắng mang theo hương thơm nồng đậm biến ảo thành bụi nước hình rồng, lượn lờ giữa Phong Vân Vô Kỵ và Chiến Đế.
- Đế quân, có thể dùng rồi!
Chiến Tâm cung kính nói.
Chiến Đế phất phất tay. Chiến Tâm liền khoanh tay cung kính đứng bên cạnh. Thần sắc của hai người vô cùng trấn định, dường như không hề lo lắng cho đông đảo chiến tướng đột nhiên biến mất.
- Chắc hẳn ngươi và trẫm đều đang lo lắng cho bọn họ. Nếu đã như vậy sao không cùng trẫm ở nơi này chờ đợi? Là thành là bại chỉ trong chốc lát sẽ biết ngay.
Chiến Đế giương tay áo lên, chỉ vào chén trà ở gần Phong Vân Vô Kỵ, thản nhiên nói:
- Mời!
Ý tứ của Chiến Đế đã biểu lộ không thể nghi ngờ, đó là "không chiến".
Đối với Phong Vân Vô Kỵ mà nói, đây hiển nhiên là một tình thế mà hắn mong muốn. Bất luận là Quân Thiên Thương hay là Phong Vân Vô Kỵ đều hiểu được, dựa vào thực lực hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-chi-hau/1451035/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.