Chương trước
Chương sau
Hàng ngàn lá cờ đen có hình ngọn lửa địa ngục từ một bên của chiến trường cổ Tư Đề Lạp như thủy triều cuồn cuộn tràn đến, thanh âm ầm ầm chấn động vang vọng khắp mặt đất. Toàn bộ chiến trường cổ Tư Đề Lạp đều rung chuyển kịch liệt dưới những bước chân. Phía trên cơn thủy triều màu đen cuồn cuộn, ma khí bắt đầu chuyển động. Giữa mặt đất và mây đen, vô số ma tộc cấp cao toàn thân bao phủ ma khí đập mạnh những đôi cánh ác ma, tay cầm trường kích, ánh mắt dữ tợn nhìn những long kỵ sĩ trên không trung. Ác ma rợp trời, răng nanh lộ ra khỏi miệng, thỉnh thoảng lại liếm môi, phát ra những tiếng kêu hưng phấn.
Đây mới là thực lực chân chính của Tát Cáp Lạp vương triều, bất luận là sát khí hay khí thế đều vượt xa ma tộc bình thường. Hắc giáp trên người bọn chúng cũng là chiến giáp tinh nhuệ được chế tạo đồng nhất, ma tộc bình thường không thể so sánh được.
Trong nháy mắt, quân đội khổng lồ của Tát Cáp Lạp vương triều cùng với những Ma thần cao lớn đã tiến đến trung tâm chiến trường. Những nơi phía trước mà bọn chúng đi qua, bất luận là binh sĩ bên nào toàn bộ đều giết không cần hỏi, khí thế không gì có thể ngăn cản được. Những nơi đi qua, người ngã ngựa đổ, huyết nhục tung tóe khắp nơi. Gần như trong nháy mắt khi va chạm, có đến ngàn vạn ma tộc ngã xuống dưới những thanh trường kích từ phía sau đâm tới.
Ở bên kia, gần như ngay khi quân đội chủ lực của Tát Cáp Lạp vương triều xuất động, quân đội của Ni Cổ Lạp Tư vương triều cũng từ một bên của chiến trường Tư Đề Lạp xông lên, như thủy triều tràn về hướng trung tâm chiến trường.
Phong Vân Vô Kỵ cố gắng kìm nén xung động muốn lao ra, trong lòng tự nhủ: "Nhịn một chút nữa! Rất nhanh sẽ đến thôi!"
Bầu trời của chiến trường Tư Đề Lạp được bao phủ bởi vô số ma thức cường đại. Rất nhiều thần ma cường đại đều quan sát trận chiến này, trong đó bao gồm cả ma thức của Phong Vân Vô Kỵ. Từng đạo ma thức toàn bộ tinh thần đều tập trung vào cuộc chiến, tương hỗ với nhau không hề xung đột, cũng không hề muốn động thủ, giống như vô số đường thẳng song song.
Quân đội của Tát Cáp Lạp vương triều và Ni Cổ Lạp Tư vương triều từ hai bên đồng thời quét sạch những binh sĩ giữa chiến trường. Bất kể là binh sĩ của phương nào, chỉ cần ngăn cản tại phía trước toàn bộ đều giết sạch, động tác vô cùng nhanh gọn, tất cả đều là một kích nát thây. Tốc độ của quân đội hai bên như sét đánh, dễ dàng thu dọn những ma tộc đang hỗn chiến tại trung tâm chiến trường.
Phong Vân Vô Kỵ nhìn thấy trong lòng phát lạnh, hiển nhiên cả hai bên đều có chủ ý giống nhau, tiêu diệt sạch toàn bộ chốt thí.
Ma thức của Phong Vân Vô Kỵ chú ý đến hành động của hai bên, nhìn thấy song phương càng ngày càng gần, trong lòng dường như chợt hiểu ra. Bẩt kể là Ni Cổ Lạp Tư vương triều hay Tát Cáp Lạp vương triều đều yên lặng hành động theo một loại quy tắc ngầm nào nó, những quy tắc ngầm này hiển nhiên cùng với việc tàn sát có liên quan.
Nhưng khiến cho Phong Vân Vô Kỵ nghi hoặc chính là, tàn sát những ma tộc yếu nhược này đối với hai bên rốt cuộc có ích lợi gì?
Đúng lúc này, Phong Vân Vô Kỵ kinh hãi phát hiện, từ đỉnh của hắc ám kim tự tháp tại hai phương chiến trường cổ Tư Đề Lạp, những hoa văn kim sắc vô tận hóa thành dòng chảy cuồn cuộn từ đỉnh của hắc ám kim tự tháp lưu chuyển xuống. Khi hoa văn kim sắc vô tận chảy xuống bên rìa hắc ám kim tự tháp khổng lồ, liền dọc theo mặt phẳng điên cuồng tràn về hướng chiến trường cổ Tư Đề Lạp. Vô số hoa văn kim sắc cực nhỏ không có quy luật, lan ra toàn bộ chiến trường, phạm vi bao trùm đến phân nửa chiến trường cổ Tư Đề Lạp. Khi hoa văn kim sắc này xuyên qua những ma tộc chiến sĩ của phe mình phía trước, dường như đi qua không khí, không hề có chút trở ngại nào.
Từ góc độ của Phong Vân Vô Kỵ có thể thấy được, những hoa văn kim sắc hình dạng gần như tương đồng của hai bên vừa vặn gặp nhau tại trung tâm chiến trường Tư Đề Lạp, đem toàn bộ chiến trường một phân thành hai. Những hoa văn kim sắc đang lan về bốn phía như tia chớp, khi gặp phải hoa văn kim sắc của bên kia, tốc độ cực nhanh lập tức giảm xuống đến mức thấp nhất, yên tĩnh lơ lửng giữa hư không.
Gần như tại khoảnh khắc khi hoa văn kim sắc của hai bên gặp nhau, toàn bộ chiến trường Tư Đề Lạp lập tức bị bao phủ bởi hoa văn kim sắc ngừng lại giữa hư không. Hoa văn kim sắc nửa ẩn nửa hiện, từ từ chuyển hóa thành màu vàng đen, sau đó màu sắc càng lúc càng mờ nhạt, dần dần tan rã trong hư không, giống như cùng mặt đất hợp thành một thể.
Một loại cảm giác cổ quái dâng lên trong lòng Phong Vân Vô Kỵ. Hắn chung quy cảm giác được sự xuất hiện của hoa văn kim sắc này khẳng định là có một tác dụng nào đó, nhưng mặc cho hắn ldùng ma thức tìm tòi ra sao cũng không thể thấy được hoa văn kim sắc kia đã ẩn đi nơi nào. Trong hư không, sương mù màu đen mờ nhạt lượn lờ. Phong Vân Vô Kỵ trong lòng cảm thấy cổ quái, nhưng khổ nổi không có Phá Vọng ngân mâu, hắn căn bản không thể phát hiện được sự huyền bí trong đó.
Đối với hoa văn kim sắc đột nhiên xuất hiện lại đột nhiên biến mất này, chiến sĩ hai bên đều giống như không nhìn thấy, bước tiến không hề chậm lại…
"Ầm!"
Cuối cùng, đạp lên tầng tầng lớp lớp những thi thể còn sót lại, hắc kỳ hình ngọn lửa và hắc kỳ hình con ngươi màu bạc ầm ầm va chạm vào nhau. Một tiếng nổ kinh thiên động địa từ trung tâm chiến trường cổ Tư Đề Lạp vang lên, hai dòng thủy triều màu đen dài mấy ngàn dặm va chạm vào nhau, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai. Lực trùng kích mạnh mẽ khiến vô số ma tộc bị bắn tung lên trời, tuy nhiên từ sớm kinh mạch thân thể của bọn chúng đã đứt ra từng khúc, chưa lên đến đỉnh phong đã trở thành một người chết.
Phong Vân Vô Kỵ vẫn như trước kiên trì chờ đợi. Trên bầu trời, long kỵ sĩ đáp xuống khiến cho một diện tích lớn ngập tràn ngọn lửa, mỗi một lần phun ra đều cuốn đi mấy ngàn ma tộc chiến sĩ, lưu lại hàng ngàn những thi thể cháy đen. Ngọn lửa do hỏa long phun ra có nhiệt độ rất cao, cho dù là quân đội chính quy của Tát Cáp Lạp vương triều, khôi giáp vẫn không thể chống lại được loại nhiệt độ này.
"Xèo xèo!"
Trên bầu trời ở hậu phương của Tát Cáp Lạp vương triều, từng gã ác ma điên cuồng thét lên chói tai, hai cánh đập mạnh, như tia chớp lao về hướng long kỵ sĩ trên không trung.
"Vù!"
Đối mặt với ác ma dày đặc, hỏa long lập tức bay lên. Tiếp đó mấy vạn hỏa long xếp thành một hàng, đồng thời há miệng thật lớn, một dòng sông lửa dài mấy trăm trượng phun ra, hoàn toàn bao trùm không gian phía trước. Đồng thời, long kỵ sĩ thu hồi trường kích đen nhánh trong tay, gắn vào sau lưng, từ trong túi bên dưới thiết giáp lấy ra những cây lưu tinh chùy(1). Hai tay nắm thật chặt một điểm của lưu tinh chùy, cánh tay phải dùng sức, lưu tinh chùy lập tức mang theo tiếng gió vù vù bắt đầu xoay tròn phía trên long kỵ sĩ. Những nơi mà lưu tinh chùy đi qua, không khí đều trở nên mơ hồ không thấy rõ.
(1) Xích chuỳ (binh khí thời xưa, hai đầu binh khí có hai quả chuỳ to bằng cái bát).
"Xèo xèo!"
Từng mảng lớn ác ma chạm vào ngọn lửa do hỏa long phun ra, tất cả đều hóa thành tro tàn bay lả tả. Kẻ trước ngã xuống, kẻ sau lại tiến lên. Những kẻ ngừng lại cũng bị những ác ma phía sau đẩy mạnh vào trong hỏa diễm hừng hực, nổ tung giữa không trung thành từng chùm tro bụi theo gió rơi lả tả, mùi hôi thối cháy khét tràn ngập không gian…
Đông đảo ác ma từ phía trên và phía dưới lượn qua, đánh về phía long kỵ sĩ trên lưng hỏa long. Lưu tinh chùy tại không trung quét một vòng, hơn mười ác ma lập tức hóa thành thịt vụn…
Tàn sát, tàn sát vô tận! Quân đội của Tát Cáp Lạp vương triều và Ni Cổ Lạp Tư vương triều tựa như hai cỗ máy xay thịt, không ngừng đan xen vào nhau. Phạm vi giao chiến nhanh chóng mở rộng, trong nháy mắt đã lan ra đến phía trên Phong Vân Vô Kỵ.
Tiếng bước chân ầm ầm cùng tiếng gào thét điên cuồng từ đỉnh đầu truyền đến. Dưới lòng đất, Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên mở mắt ra: "Thời cơ cuối cùng đã đến rồi!"
Thủ hạ của Sát Lục ma cung trong trận chiến này gần như toàn quân bị diệt, nhưng Phong Vân Vô Kỵ cũng không thèm quan tâm. Chỉ cần hắn còn sống, sớm muộn Sát Lục ma cung sẽ có thể xây dựng lại, đương nhiên nói không chừng còn có thể thành lập một vương triều ở Ma giới.
Thế nào là đục nước béo cò? Một con voi đứng giữa một bầy kiến, chẳng lẽ lại gọi là đục nước béo cò?
Phong Vân Vô Kỵ sớm đã hạ quyết tâm, khi quân đội chính quy của Tát Cáp Lạp vương triều và Ni Cổ Lạp Tư vương triều chính thức giao chiến, chính là lúc hắn xuất động. Giữa đông đảo cường giả như vậy, có lẽ sẽ không ai chú ý đến một ma tộc có chút biểu hiện vượt trội.
"Phốc!"
Một đạo thân ảnh phá đất bay lên. Không ai ngờ được bên dưới lòng đất lại có một người. Hai gã ma tộc đang tử chiến với nhau hơi ngẩn ra, ngay lập tức, lưỡi kiếm của Khô Lâu Thập Tự kiếm nhẹ nhàng lướt qua hai chiếc mũ giáp. "Bùng" một tiếng, hai gã ma tộc lập tức nổ tung thành tro bụi, khôi giáp trên người bỗng nhiên sụp xuống, rơi lả tả trên mặt đất.
- Ngươi thuộc phe nào?
Một tiếng quát chợt vang lên.
Phong Vân Vô Kỵ nghe được liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một gã ma tộc của Tát Cáp Lạp vương triều và một gã ma tộc của Ni Cổ Lạp Tư vương triều đang đồng thời nhìn vào hắn.
"Hắc hắc!" Phong Vân Vô Kỵ cười gằn một tiếng, không hề đáp lời, tay trái giơ lên, một cỗ hấp lực đột nhiên xuất hiện. Hai gã ma tộc lập tức như tia chớp bị hút về phía Phong Vân Vô Kỵ, bay được nửa đường, từng đoạn xương khô từ bên trong khải giáp rơi xuống, bay đến bàn tay Phong Vân Vô Kỵ thì chỉ còn lại hai bộ giáp trống rỗng cùng hai luồng ma khí.
Phong Vân Vô Kỵ co tay trái lại, hai luồng ma khí lập tức tràn vào bên trong cơ thể hắn. Hắn tiện tay ném một cái, hai bộ khải giáp liền rơi xuống mặt đất kêu loảng xoảng. Đọc Truyện Online Tại truyentop.net
Chung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh, đám ma tộc đều thu hồi trường kíchi, cùng nhau nhìn về phía Phong Vân Vô Kỵ. Hành vi giết người cả hai bên vừa rồi đã rồi khiến cho bọn chúng chú ý.
Ma thức của Phong Vân Vô Kỵ quét qua một vòng, đột nhiên nhìn về hướng ma tộc chung quanh lộ ra một nụ cười hung ác.
"Hấp Tinh đại pháp!"
"Ầm!"
Một vòng khí lưu màu đen từ trong thân thể Phong Vân Vô Kỵ bắn ra, như cuồng phong quét lá tràn về bốn phía. Trong nháy mắt, ma khí cuồn cuộn một lần nữa tràn vào cơ thể hắn…
"Đinh đang đang!…"
Từng đợt thanh âm va chạm của kim loại vang lên. Lấy Phong Vân Vô Kỵ làm trung tâm, trong phạm vi ba mươi trượng, khôi giáp dày đặc rơi xuống mặt đất, các bộ phận rơi lả tả khắp nơi, lộ ra những bộ xương trắng bên trong. Rất nhiều ma tộc còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị hấp thành xương khô…
"Ha ha ha…"
Phong Vân Vô Kỵ điên cuồng cười một tiếng, như tia chớp lao đi. Tiếng cười của hắn nhanh chóng bị tiếng giết chóc che lấp đi.
Trên bầu trời và mặt đất, quân đội vương triều dày đặc đang hỗn chiến với nhau, mỗi một địa phương chiến đấu đều vô cùng kịch liệt. Không ai chú ý tới tại mảnh đất sát biên giới của chiến trường có một ma tộc dị thường…
Chiến tranh đã trở thành yểm hộ tốt nhất cho Phong Vân Vô Kỵ. Bất kể là ma tộc của Tát Cáp Lạp vương triều hay Ni Cổ Lạp Tư vương triều, độ thuần túy và tinh khiết của ma khí đều vượt xa những ma tộc bình thường. Phong Vân Vô Kỵ điên cuồng vận chuyển Hấp Tinh đại pháp, hấp thu tinh hoa sinh mệnh của những ma tộc này. Từng cỗ ma nguyên tinh thuần tràn vào cơ thể khiến cho hắn vô cùng sảng khoái.
"A!"
Phong Vân Vô Kỵ ngẩng đầu lên, hai tay thả xuống, nghiêng nghiêng vươn về phía sau. Từng cỗ ma khí như cá voi hút nước tràn vào cơ thể hắn.
Mỗi nơi mà Sát Lục Ma Đế xuất hiện đều lưu lại xương khô đầy đất, không một nơi nào ngoại lệ.
Dưới loại chiến tranh vương triều có đến cả trăm ức ma tộc, một ma tộc sử dụng Hấp Tinh đại pháp quả thật không đáng để quan tâm. Trường chiến tranh này, căn bản chính là địa phương được tạo ra dành cho Phong Vân Vô Kỵ.
Trong mắt của Phong Vân Vô Kỵ, mỗi một ma tộc đều trở thành bổ phẩm ngon nhất…
"Ba!"
Phong Vân Vô Kỵ một cước đạp xuống, bên dưới chân, một mảng đất lớn đổ sụp xuống. Dưới bạch cốt dày dặc cùng những khôi giáp rơi lả tả, thân hình hắn hóa thành một tia chớp lướt ra, một lần nữa lao vào bên trong làm sóng ma tộc cuồn cuộn. Khô Lâu Thập Tự kiếm và Hấp Tinh đại pháp luân phiên xuất thủ, mỗi lần xuất thủ đều ít nhất lấy đi tính mạng một gã ma tộc…
Toàn bộ mặt đất đều bị thiêu đốt bởi hỏa diễm hừng hực, những đám khói nồng đậm bốc lên thiên không, nhuộm bầu trời thành một mảnh đen kịt. Bên trong những đám khói, từng con hỏa long tung hoành trong thiên địa, từng đạo hỏa diễm từ trong miệng phun ra, vô số ác ma kêu lên thảm thiết, hóa thành than đen từ không trung rơi xuống.
Từ hậu phương của Ni Cổ Lạp Tư vương triều, từng tiếng long ngâm réo rắt vút thẳng lên trời. Bên dưới những tầng mây, đông đảo long kỵ sĩ huy động lưu tinh chùy từ phía xa lướt đến. Long uy khổng lồ bao phủ toàn bộ chiến trường.
"A!"
Một long kỵ sĩ kêu lên thảm thiết, toàn thân hắn đều bị ác ma dày đặc vây quanh, những chiếc răng nanh cắm sâu vào cơ thể, ngay cả khôi giáp cũng không ngăn cản được. Còn có nhiều ác ma vượt qua phòng tuyến của kỵ sĩ, đáp xuống trên người hỏa long, vây quanh điên cuồng cắn xé…
Kiến nhiều cũng có thể cắn chết voi. Long kỵ sĩ có cường đại hơn cũng không thể ngăn cản được ác ma vô cùng vô tận.
Hỏa long mang theo kỵ sĩ trên lưng dưới sự công kích của ác ma, quằn quại từ không trung rơi xuống giữa đám bụi mù, đem một phiến ma tộc ép thành thịt vụn, ngay lập tức liền bị ma tộc hai bên tràn tới bao phủ…
Mức độ chiến tranh vô cùng thảm liệt, chỉ cần thời gian hô hấp một cái đã có những mảng lớn ma tộc ngã xuống giữa cát bụi, huyết thủy thấm ướt cả mặt đất. Từng khối thân thể còn sót lại văng tung tóe khắp nơi. Trên bầu trời, cuộc chiến giữa hỏa long kỵ sĩ và ác ma cũng phi thường thảm liệt…
Ngay lúc Phong Vân Vô Kỵ vừa lưu lại một đám bạch cốt, đang định lao đến một nơi khác, đột nhiên một luồng hơi nóng từ trên đỉnh đầu cuốn tới. Phong Vân Vô Kỵ thất kinh, lập tức như tia chớp lướt ra. Một cỗ hỏa diễm hừng hực quét qua Sát Lục chiến giáp. Hỏa diễm vừa lướt qua, bên dưới Sát Lục chiến giáp, cơ nhục trên lưng của Phong Vân Vô Kỵ liền bị cuộn lên, da tróc thịt bong. Từng luồng khói xanh phát tán ra mùi cháy khét từ bên dưới Sát Lục chiến giáp bốc lên.
"Tư!"
Phong Vân Vô Kỵ nghiến răng. Trên đỉnh đầu, một hỏa long thật lớn từ phía trên xẹt qua. Trên lưng cự long, long kỵ sĩ tay kéo xích sắt, cự long lập tức lao về hướng khoảng không phía trước. Cách Phong Vân Vô Kỵ không xa, một vòng hỏa diễm thiêu đốt, khói đặc bốc lên tận trời, từng đoàn thi thể bị cháy xém ngã xuống mặt đất. Bùn đất của chiến trường Tư Đề Lạp cũng biến thành một mảnh cháy đen, tràn ra những khe nứt…
Phong Vân Vô Kỵ trong mắt xẹt qua thần sắc hung ác, dưới chân bỗng nhiên phát lực, lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh phóng lên cao. Thân thể của hắn nhoáng lên, lướt qua chụp lấy một bên cánh của cự long, từ sát thân thể cự long trở mình leo lên lưng. Gần như đồng thời, long kỵ sĩ trên lưng cự long kia dường như có linh cảm, đột nhiên xoay người lại, nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Kỵ…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.