Quỷ Kiến Sầu và Hách Liên Nam Sơn vội vàng thu thập hành lí li khai Thần Y Cốc, sản nghiệp mấy chục năm so với mấy trăm năm sinh mệnh, Quỷ Kiến Sầu hiển nhiên là sinh mệnh càng khiến cho Quỷ Kiến Sầu càng thêm điên cuồng. Cái mà hai người bọn họ không biết đó là sau khi bọn họ rời đi không lâu, một bóng người liền xuất hiện trên không của Thần Y Cốc, đợi đến khi phát hiện cả tòa sơn cốc này trống không thì y không khỏi hừ lạnh một cái rồi đánh xuống một chưởng, cả tòa sơn cốc liền sụp xuống sâu tới mấy xích, nơi ở nguyên bổn của Quỷ Kiến Sầu và những độc trùng mà ông ta tốn vô số tâm huyết bị chưởng cương của kẻ đó đánh xuống áp thành tro bụi. Cả Thần Y Cốc cũng vì một chưởng này mà địa hình đại biến, kẻ này bực bối mắng chửi mấy câu: "Xem như là các ngươi may mắn." sau đó liền quỷ dị biến mất trên bầu trời cảu Thần Y Cốc ….
Hai người li khai Thàn Y Cốc không lâu, Quỷ Kiến Sầu tìm lại những nha hoàn bỏ chạy lúc trước, rồi cấp cho mỗi người không ít ngân lượng, đợi bọn họ đi xa rồi thì Quỷ Kiến Sầu đột nhiên lấy từ trong lòng ra một viên dược hoàn và đưa lăn lên trên mặt của Hách Liên Nam Sơn.
"Ngươi muốn làm gì?!" Hách Liên Nam Sơn đại nộ, cứ nghỉ lão bất tử này giở trò gì nên liền chộp lấy tay của Quỷ Kiến Sầu.
Thả tay, hỗn đản, ngươi không muốn sống nữa hay sao!" Quỷ Kiến Sầu đau đến nghiến răng nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-chi-hau/1450841/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.