(Lại một kẻ biến dị)
Liên tiếp vài ngày, Phong Vân Vô Kị đều lặng yên đứng tại nơi ấy, ánh mắt ngây dại, chằm chằm nhìn những chiếc sọ người đang dập dềnh, Mặc Lê không lạ lẫm, biết được kẻ mới đến cũng giống những người trước kia, đều tạm thời chìm trong nỗi đả kích.
Liền mười ngày, Phong Vân Vô Kị vẫn không có động tĩnh, Mặc Lê thở dài một tiếng, nằm dựa lên tường, trong lòng nghĩ: "Lần bị lấy chân khí sau còn những hai mươi ngày, những ngày này tạm để y hưởng thụ cảm giác bình tĩnh vậy." Một làn gió lạnh thổi qua thuỷ lao, Mặc Lê không khỏi quấn chặt áo ngoài, trong lòng thoáng chốc hoảng hốt,phảng phất như những ngày hào khí ngút trời xuất hiện lại trước mắt.
Ngày thứ hai, Phong Vân Vô Kị đã tỉnh lại, mở mắt ra, câu đầu tiên, Phong Vân Vô Kị hỏi : "Tiền bối, cái thứ kia ( chỉ hình khắc Ma thần),có phải dựa theo lượng chân khí khác nhau để hấp thu chân khí?"
Mặc Lê kinh ngạc, không ngờ y lại xem xét vấn đề này, nhưng cũng vội gật đầu.
Phong Vân Vô Kị gật đầu, nằm dựa vào tường, không nói thêm. Lần đầu tiên,Mặc Lệ chợt nhận ra thiếu niên này rất kì lạ, không ai hiểu y đang suy nghĩ điều gì.
Ngày thứ ba, khí tức trên người Phong Vân Vô Kị đột nhiên yếu đi, ngày thứ bốn, lại rõ ràng yếu đi không ít.Khí tức trên người Phong Vân Vô Kị yếu dần đi từng ngày, đến ngày thứ sáu , khí tức trên người Phong Vân Vô Kị gần như không khác trên người Mặc Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thang-chi-hau/1450776/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.