Lâm Cẩm Vân vượt qua hai tuần sóng to gió lớn, hôm nay được trở về với sở thích dạy học, cô trân trọng muôn phần.
Càng vui hơn nữa là các em học sinh đều nhớ cô giáo Lâm, hỏi cô vì sao xin nghỉ, thậm chí Lâm Mộng Lôi còn trộm để lọ hoa mang từ nhà ở dưới bục giảng để tặng cô.
Cẩm Vân vui vẻ, làm việc cũng hăng hái hơn.
Buổi trưa trở về, quả thật không thấy Tưởng Lan, Cẩm Vân mang lọ hoa để ở bếp nhỏ, mong được nhìn vẻ mặt Tưởng Lan khi nàng trông thấy bình hoa đáng yêu này.
Đến chiều Cẩm Vân đi làm về, trong nhà vẫn tối om, cũng không có đồ ăn.
Cẩm Vân tự an ủi, có lẽ do bận việc Tưởng Lan sẽ về trễ.
Cô đi nhà ăn mua hai phần cơm.
8 giờ tối, Tưởng Lan vẫn chưa về, Cẩm Vân bắt đầu lo lắng.
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên.
Là Hồ Học Phạm.
Sáng nay Tưởng Lan nhờ anh ta đúng 8 giờ tối đưa thư cho Cẩm Vân.
Nước mắt lưng tròng, cô đóng cửa lại, bắt đầu đọc thư.
Cẩm Vân, xin lỗi em, chị phải đi rồi.
Đừng đi tìm chị, chị sẽ không sao đâu, em đừng lo lắng. Em phải ngoan ngoãn giữ gìn sức khỏe để đi làm, để hiếu kính mẹ, chăm sóc anh trai, chị biết em nhất định có thể làm được, em vẫn luôn là người thủ tín.
Nhưng, chị lại không thể giữ lời, xin lỗi em.
Cẩm Vân, cảm ơn em đã đối với chị tốt như thế.
Trước nay chị rất hận cha mẹ mình, một người vì bài bạc mà xem nhẹ chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tau-cong-luoc/1055135/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.