Lâm Cẩm Vân chậm rãi đạp xe trở về ký túc xá, dọc đường đi hồi tưởng lại quá trình gặp gỡ và tiếp xúc với Hứa Tiểu Phong, nhớ tới những lần từng mang ơn Hứa Tiểu Phong, trong lòng liền dâng lên cảm giác áy náy cực kỳ, đến khi trở về ký túc xá vẫn không vui vẻ nổi.
Tưởng Lan biết Lâm Cẩm Vân đêm nay có liên hoan, lo rằng cô sẽ uống say, vì thế đã đổi bữa khuya thành trà tỉnh rượu để trong nồi chờ cô về uống.
Ý thức Lâm Cẩm Vân kỳ thật còn rất thanh tỉnh, nhưng lại không thể bỏ phí tâm huyết của Tưởng Lan, vì thế mà uống hết một hơi đầy cảm kích.
Tưởng Lan thấy Lâm Cẩm Vân uống xong trà vẫn còn dáng vẻ thẫn thờ, cho rằng cô men say chưa lui, liền bảo cô rửa mặt rồi đi ngủ sớm.
Lâm Cẩm Vân nghe theo mà rửa mặt rồi nằm lên giường nhắm mắt dưỡng thần.
Đèn tắt, phòng đã hoàn toàn an tĩnh, chỉ có suy nghĩ của Lâm Cẩm Vân là vẫn sôi nổi, suy tính phải làm thế nào báo ân Hứa Tiểu Phong.
Hiện tại cô hối hận vạn phần lúc trước vì mua xe đạp mà đi tìm Hứa Tiểu Phong giúp đỡ, càng cảm thấy Tưởng Lan nói trúng tim đen, nợ nhân tình thật sự trả quá khó, đặc biệt khi mà chủ nợ lại chính là người theo đuổi mình.
Lấy thân báo đáp đương nhiên không được, vậy chỉ có thể dùng vật, vì thế cô nhẩm tính lại số tiền tiết kiệm của mình.
Tháng này là cuối học kỳ, trường học sẽ phát tiền lương cùng tiền thưởng, Lâm Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tau-cong-luoc/1055118/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.