*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thứ bảy là Tết Đoan Ngọ(1),dân bản xứ rất coi trọng ngày này, nhà nào nhà nấy đến ngày Tết cũng vô cùng bận rộn, không thể qua loa.
Hôm nay đã là thứ tư, rất nhiều đồ Tết cần phải mua sắm, hai chị dâu em chồng Lâm Cẩm Vân tính toán từ việc Lâm Cẩm Vân ở lại nhà trông Lâm Vĩ Khang, đến việc Tưởng Lan đi ra ngoài mua rượu hùng hoàng, bột hùng hoàng, lá ngải cứu...
Tưởng Lan mặc áo dài tay, đội nón lá rộng vành chuẩn bị ra cửa, lại đột nhiên bị Lâm Cẩm Vân gọi lại.
"Chị tính đi bộ sao?"
"Ừ, từ đây đến chợ cũng không xa lắm."
Lâm Cẩm Vân chỉ vào chiếc xe đạp Phượng Hoàng dựng cặp vách tường trong sân: "Không phải có xe đạp sao, chị đạp xe mà đi. Bên ngoài nóng như thế, đạp xe cũng có thể nhanh trở về hơn không phải sao?"
Tưởng Lan lắc lắc đầu nói: "Thôi không cần đâu, tôi đi bộ được rồi, sẽ nhanh về thôi mà, chuyện bếp núc cô Út cứ để đó đi, lát tôi về làm cho."
Lâm Cẩm Vân phát giác Tưởng Lan đã hoàn toàn hiểu lầm mình, cho rằng mình muốn nàng về nhà sớm một chút là để nàng trở về làm việc.
Xem tôi là ai chứ? Lưu Phượng sao?
Lâm Cẩm Vân tưởng tượng đến đây có hơi tức giận, nghiêm túc nói: "Chị nghĩ đi đằng nào thế? Không phải tôi muốn chị sớm trở về làm bếp đâu. Là tôi thấy chị phải mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tau-cong-luoc/1055092/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.