Lý Sâm về phủ tự kiểm, tạm thời nhóm thân tín của hắn cũng im như thóc. Đúng lúc Tề Vân Nhược hay tin Quý Hoàn đã đi sứ về. Lý Sâm nói với y: "Vốn tính mời cả nhà Quý Hàn Tùng sang phủ trò chuyện, nhưng chắc giờ không tiện. Tiểu Tề thay ta đi một chuyến đi, mang lễ sang biếu."
Tề Vân Nhược chỉ vào mình: "Em á?"
Hắn đứng dậy, trên tay đang cầm quyển sách, gõ khẽ vào đầu Tề Vân Nhược, cười hỏi: "Sao nào? Trưởng sử đại nhân có vấn đề gì không?"
Hắn đã nói thế, Tề Vân Nhược chỉ một tiếng 'dạ', rồi nói: "Vậy, em sang kho xem xem có gì phù hợp rồi viết bái thiếp."
Lý Sâm gật đầu. Trông thấy niềm vui nơi ánh mắt Tề Vân Nhược, hắn chỉ ngăn tủ của mình ở phía bên kia: "Ngăn thứ hai có bốn tờ giấy màu viết thư, giấy tuyên thành với mấy tập tranh trắng."
Y gật đầu, ra ngoài tìm Túc Cát mở kho, đương khi chân kia vừa qua khỏi cửa chân nọ còn trong phòng, đột nhiên hỏi: "Quý ca ca thích gì ạ?"
Lý Sâm chẳng nghĩ ngợi đã trả lời: "Thích các loại giấy bút."
Tề Vân Nhược chớp mắt mấy cái rồi bước ra cửa.
Bỗng dưng Lý Sâm cảm thấy tội lỗi đầy mình. Tiếng bước chân của Tề Vân Nhược mỗi một xa, hiếm khi trên mặt Thuần Vương gia lộ ra vẻ lúng túng mất tự nhiên, muốn đứng dậy tìm Tiểu Tề. Thế nhưng phản ứng của Tiểu Tề quá bình thường, ngược lại là mình lại không biết phải nói năng ra sao. Nhưng ngồi yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tan-dang-tuong/3483683/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.