Ban đêm, Tề Vân Nhược bị làm giật mình tỉnh giấc, Lý Sâm vỗ vỗ lên lưng y đặng trấn an, thần sắc bình thản. Y nghe thấy tiếng bước đi qua lại, tiếng gào hét của rất nhiều quân lính từ bên ngoài, và rất nhiều đuốc đã được đốt lên ngoài lều. Đội quân của Lý Sâm cũng nhanh chóng tập hợp lại, xếp thành hàng đứng quanh trại.
Tề Vân Nhược đứng dậy mặc quần áo, lo lắng hỏi: "Có chuyện xảy ra ạ?"
"Đừng lo." Hắn đáp, mặc giáp tướng quân vào, cầm binh khí của mình lên, che chắn y sau lưng rồi đi ra.
Phương Qua ở bên ngoài bẩm: "Vương gia, mấy trăm người Khương đột nhiên bao vây địa phận của Bá Cách."
Khi này Bá Cách đã chạy tới với đầy vẻ hoảng sợ trên khuôn mặt, nói với Lý Sâm: "Vương gia, Tiểu vương cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Tiểu vương hợp tác với ngài đầy lòng thành... Nếu tại hạ đoán không lầm thì Bác Đột Khắc phái người tới đấy, nó luôn khó chịu với việc hòa đàm giữa ngài với Tiểu vương."
Hắn gật đầu. Thấy Lý Dao đã ăn mặc chỉnh tề, từ tốn đi tới, theo sau là Vọng Nhi, Bá Cách chào một tiếng "Công chúa", lại thở dài một tiếng.
Lý Dao nhìn Lý Sâm, dưới ánh lửa sáng bừng, sắc mặt nàng hờ hững vô cảm. Bên ngoài, tiếng gào thét của người Khương mỗi một lớn, nàng điềm tĩnh nói: "Bác Đột Khắc đã chó cùng rứt giậu rồi. Ngay cả A Cổ Nhân Mộc cũng không ngu như gã." Ngu quá là ngu, thật sự. Bây giờ bên cạnh Lý Sâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tan-dang-tuong/3344786/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.