Đội quân Lý Sâm vừa hô hào: "Thuần Vương thiên tuế giá lâm." vừa xông thẳng tới cửa quan. Mùi máu tanh tưởi ngập tràng trong không khí. Nỗ Bỉ Cáp nghe hiểu tiếng Hán, đôi mắt gã nheo lại lóe lên sự nguy hiểm. Gã gào lên: "Con trai hoàng đế người Hán đến để chết đấy! Giết hắn, thưởng trăm lượng vàng, hai mươi ả đàn bà!"
"Giết Vương gia người Hán!"
"San bằng Ngọc Thự Quan!"
Lý Sâm nắm ngang thanh trường đao, ánh mắt âm u lạnh lẽo. Bọn chúng đã có gan muốn mạng hắn thì ắt chẳng sợ có đi không có về. Hắn giương đao, hô to: "Giết ——-"
"Giết!" Đằng sau hắn, mấy ngàn người đồng loạt thét lên, ùa ra cửa quan. Mấy tháng trước chủ tướng của họ chết, chính là chết trong tay những người này. Nếu họ lại thua lần nữa, chủ tướng mới lại bị người Khương giết, Ngọc Thự Quan thất thủ, họ sẽ thật sự trở thành tội nhân của Đại Khang.
Người bên cạnh yểm trợ Lý Sâm nhanh chóng thoát thân, mà bên cạnh Thượng Quan Lăng chỉ còn vài thân binh. Toàn thân Lý Sâm đẫm máu, bị ba gã bán lõa tộc Khương vây khốn, phục sức chúng khác biệt với lính Khương bình thường. Hắn cười gằn, 'thập nhị dạ xoa Tây Kiêu' được xưng đây ư?
Thượng Quan Lăng bịt vết thương trước ngực, nhìn Lý Sâm từ xa với sự vui mừng xen lẫn kinh sợ. Cù Kình cùng thị vệ Phương Qua thì đang bảo hộ bên cạnh hắn. Màn đêm đặc quánh, chỉ ánh trăng trên trời vằng vặc. Hắn chẳng mảy may sợ hãi, trong đầu toàn đầy những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tan-dang-tuong/3293427/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.