Sau khi Thượng Quan Lăng đi khỏi, Lý Sâm ngồi xuống cạnh Tề Vân Nhược, thấy vẻ mặt y xấu tệ, nhẹ nhàng cò cọ ngón tay lên mặt y. Y nói: "Người đừng làm vậy, Vương gia."
Lý Sâm cười, hỏi: "Còn giận à?"
"Ta đâu giận đâu." Tề Vân Nhược đáp.
Mới nãy sắc mặt Tề Vân Nhược đen thui, hắn đuổi cậu thiếu niên kia đi thì cảm xúc y mới trở nên khá hơn. Lòng Lý Sâm vui mừng chun chút, không nói thêm gì nữa.
Y hỏi: "Người tới lấy lương thực gặp phiền phức ạ?" Hồi nãy y không chú tâm nghe, nhưng từ biểu cảm bọn họ, có vẻ như là việc huy động quân lương ở Hà La xảy ra vấn đề.
Lý Sâm nói: "Đừng lo, ta có cách." Bây giờ cái hắn muốn biết chính là huyện lệnh Hà là người của ai? Ai cho ông ta lá gan đối đầu với Triệu Vĩ Đô, hoặc nói là, đối đầu với Thuần Vương này.
Khoảng thời gian Lý Sâm chờ chỉ thị từ hoàng thượng, hoàng hậu cũng biết toàn bộ sự việc, còn cắt cử người đến. Sau đó tuy hắn không gióng trống khua chiên công khai, nhưng cũng không cố ý giấu giếm, chẳng qua chỉ không quang minh chính đại phô bày thân phận vương gia trong quân đội thôi.
Huyện lệnh huyện Hà La họ Hà, hai năm trước vẫn là viên ngoại lang nho nhỏ ở bộ Hình kinh thành. Sau này tới Hà La, đánh giá thành tích cũng khá. Lý Sâm không chú ý tới nhân vật này mấy. Những kẻ muốn tới huyện Hà La làm quan vào hai năm trước có người nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tan-dang-tuong/3293424/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.