Tối đến, Tề Vân Nhược khoác áo đọc sách dưới ánh đèn. Hôm nay thao luyện, Lý Sâm không ở trong lều, Tề Vân Nhược cảm thấy hơi lạnh bèn khép áo lại kín hơn. Lều Lý Sâm không lớn mấy, dù sao hắn chỉ là Bách Phu trưởng, chẳng qua vì nằm trong diện thân binh đại tướng quân nên mới được đãi ngộ tốt hơn. Thứ y đang xem là binh thư của hắn. Đọc thì hiểu đấy nhưng không nhìn ra hàm ý gì.
Nay đóng quân gần con sông, Tề Vân Nhược định ra mép sông tắm rửa nhưng trời lạnh quá. Y suy nghĩ, mang chậu lớn tới cạnh bờ múc nước, lảo đảo bưng về, rồi lại đến chỗ nấu nước bưng một chậu nước ấm, đổ hết vào, lúc cởi quần áo sởn hết cả gai ốc.
Y cầm khăn vải bố lau nhanh qua một lần, mặc áo trong vào rồi quấn áo choàng lên lần nữa. Đúng lúc Lý Sâm thao luyện xong trở về, sững người. Tề Vân Nhược nói: "Để ta đi lấy nước cho người."
Hắn lại bảo: "Khỏi đi, ta tự mình làm, ngươi đừng ra ngoài kẻo trúng gió." Cơ mà bọn thị vệ ở xung quanh đây nào để hắn đích thân đi. Hắn mới vừa bưng nước Tề Vân Nhược sử dụng qua ra đã có hai người nhanh chóng sang nhận chậu.
Lý Sâm cũng dội qua loa. Hai người nằm cạnh nhau, Tề Vân Nhược hỏi: "Người đói bụng không? Ta thấy tối nay người ăn chẳng được bao nhiêu."
Hắn lắc đầu.
Càng gần biên ải lòng hắn lại càng nặng nề. Cảm giác này vừa giống bồn chồn gần quê, cũng vừa giống phẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tan-dang-tuong/3293422/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.