"Bách Phu trưởng?" Hoàng thượng thản nhiên hỏi.
Lý Sâm kiên định: "Vâng!"
Hoàng thượng chợt nhớ tới hồi mình tầm mười tuổi, được Thái hậu dạy dỗ xử lý triều chính. Lam thái hậu luôn ngồi phía sau ông, thân người hơi nghiêng tới trước, ngón tay thon dài chỉ lên trên tấu chương, ôn hòa bảo: "Hoàng nhi, con xem......"
Ông nhìn thanh niên trước mặt.
Nó được Thái hậu dạy bảo rất tốt, sau khi rời cung Từ An vẫn chín chắn, cao thẳng như trước, giờ cũng đã thành người trưởng thành có con cái. Hoàng thượng bỗng thấy kiêu ngạo trong lòng. Thời trẻ trẫm không thể rời kinh, bởi vì trái phải trẫm có quá nhiều kẻ nhìn chòng chọc trẫm với Thái hậu như hổ rình mồi. Thế nhưng, hiện tại trẫm thay hoàng tử trấn thủ kinh thành, nó đương nhiên có thể nhân lúc đó mang theo hùng tâm tráng chí ra ngoài nhìn xem sài lang tây bắc, nhìn xem ngoại xâm chúng ta.
"Trẫm sẽ suy xét."
Thần sắc Lý Sâm thả lỏng, Hoàng thượng nhìn thấy, mỉm cười: "Trở về đi."
Lý Sâm quỳ an, rời cung về phủ.
Tin tức truyền tới cung Cảnh Dương lúc Hoàng hậu đang đánh cờ cùng tứ hoàng tử, Hoàng hậu khoan thai độ lượng, thấy con trai thứ hai mất tập trung cũng chẳng hề trách móc. Tứ hoàng tử do dự chốc lát, hỏi: "Mẫu hậu, có phải nhi thần cũng nên thỉnh chỉ, thưa rằng theo nhị ca rèn luyện phen này không?"
Hoàng hậu đặt xuống một quân cờ, cười nhạt: "Hà tất. E rằng kết quả con thỉnh cũng giống Khánh vương thôi."
Tứ hoàng tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tan-dang-tuong/3293417/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.