Chuyện vải may y phục, Tề Vân Nhược cứ dựa theo phẩm cấp mà làm. Thế nhưng Tề Nghê Quần chủ động nhắc tới Vi phi mang thai, ý là để Tề Vân Nhược dùng chất vải tốt nhất, còn Quý phi vẫn không thay đổi.
Khi Quý phi quản gia, tuy chưa từng cố ý yêu cầu phòng may mặc nâng quy cách của mình, nhưng những chủ quản này đều là người tinh tường, hiển nhiên biết làm thế nào để Quý phi hài lòng. Sau đó Vương phi vào phủ, họ sợ bị cho rằng hai lòng, vượt quyền, may quần áo đầu xuân vẫn dùng chất vải thượng hạng. Mà đợt may đồ lần này chính phi lẫn trắc phi trong phủ đều có mang, có khả năng đều là hai vị thiếu gia; với lại Tề Vân Nhược quản gia luôn nhanh nhẹn dứt khoát, dù có là người trong viện Vương phi cũng chẳng nể nang gì. Thành thử xiêm áo phòng may mặc làm cho Quý phi chỉ theo lệ thường.
Thân phận Tề Vân Nhược mập mờ lại không có quy củ hạn chế nào, y cũng tự thấy rằng quần áo đủ mặc là được. Hiện tại chỉ cần hai chiếc áo ngoài, lúc đi đo kích cỡ lại không nói lấy loại vải nào, y cũng không rành mấy thứ này cho nên phòng may mặc tự chủ trương dùng gấm thêu thượng hạng, một chiếc xanh ngọc, một chiếc vàng nhạt. Khi thuộc hạ dưới trướng Quý phi dẫn theo người mang quần áo trang sức tới vứt trước mặt Tề Vân Nhược, Tề Vân Nhược đã sững sờ một hồi lâu.
Vẻ mặt Bùi Nhi lúng túng, chưởng sự thái giám của Quý phi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tan-dang-tuong/3293410/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.