Tề Vân Nhược đợi rất lâu, đợi đến khi bụng đói cồn cào, trưa y lại chẳng chợp mắt, giờ cũng thấy buồn ngủ.
Lý Sâm tập trung vào việc mà Túc Các cũng nhất thời quên mất Tề Vân Nhược, đến khi hai chủ tớ trước sau đi vào đều sửng sốt. Túc Cát phản ứng ngay, nói: "Tiểu Tề công tử vẫn chưa dùng bữa nhỉ."
Tề Vân Nhược gật đầu, Túc Cát cười lui xuống chuẩn bị.
Sau khi Lý Sâm ngồi xuống, tỳ nữ dâng nước ấm lên cho hắn rửa mặt, hắn bảo: "Nói với Túc Cát làm thêm vài món ăn cho các tiên sinh."
"Vâng."
Tề Vân Nhược rửa tay xong, ngồi bên cạnh len lén liếc Lý Sâm. Hắn ngồi tựa lưng trên ghế, vẻ mặt mệt mỏi. Tề Vân Nhược nói: "Ta hầu hạ người thay quần áo nhé."
"Ừm." Lý Sâm đứng lên, Tề Vân Nhược theo sau. Tỳ nữ mang áo bông đã được chuẩn bị ra, Tề Vân Nhược đứng cạnh nhìn một hồi thì bán quỳ, cởi ủng thay giày vải cho hắn.
Lý Sâm hỏi: "Ngươi tìm ta?"
"Tới để lãnh bạc."
Lý Sâm suy nghĩ, nhớ tới chuyện Tề Nghê Quần nói để Tề Vân Nhược tạm thời quản gia, không khỏi bật cười, hỏi: "Làm thế nào rồi?"
Tề Vân Nhược vẫn trả lời y hệt những gì đã nói với Túc Cát: "Tuy rất bận nhưng thú vị lắm."
Lý Sâm cười sang sảng, hắn nhìn Tề Vân Nhược. Trong mắt thiếu niên toát lên vẻ vui sướng, y thực sự thích nó.
Lúc Lý Sâm đi ra dùng cơm đã thoải mái hơn rất nhiều, hắn nhìn bữa tối, hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tan-dang-tuong/3293408/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.